Người Vợ Tận Tụy Chăm Chồng Li-/ệt Giường suốt 5 Năm, nào ngờ đến lúc anh q;/ua đ/ời thì có cô gái trẻ xinh đẹp xuất hiện tại đám ta;/ng rồi tuyên bố b/í m-ật độn-g tr/ời về cái th-/ai trong bụng, hóa ra anh chồng…
Suốt 5 năm trời, Hương tận tụy chăm sóc chồng – Tuấn – người bị t-/ai nạ/n giao thông và trở thành người liệt toàn thân. Cô từ bỏ công việc, thanh xuân, cả những lời cầu hô-/n đầy hứa hẹn từ người cũ chỉ để ở bên anh. Cô bón từng thìa cháo, lau từng giọt mồ hôi, thay tã mỗi đêm không một lời than vãn. Ai cũng khen cô là biểu tượng của tình yêu và sự hy sinh.
Người chồng – Tuấn – không còn nói năng, chỉ có thể chớp mắt hoặc khẽ nhúc nhích ngón tay, nhưng ánh mắt anh luôn dõi theo Hương đầy trìu mến. Mọi người trong khu phố gọi Hương là “người vợ thánh thiện”, ai nấy đều rưng rưng khi hay tin Tuấn q/ua đờ/i vào một buổi sáng mùa thu.
Lễ t;/ang được tổ chức giản dị nhưng trang trọng. Người thân, hàng xóm đến viếng, chia buồn với Hương – người vợ đáng thương nay đã mất tất cả.
Cho đến khi… một cô gái trẻ xinh đẹp, ăn mặc sang trọng bước vào lễ tang. Cô đứng trước di ảnh Tuấn, đặt một vòng hoa trắng và nói rõ ràng trước sự chứng kiến của tất cả:
“Tôi là người yêu của anh Tuấn… và cái t;/hai trong bụng tôi là con của anh ấy.”
Hương c;/hết sững. Cô không tin vào tai mình. Mọi người bắt đầu xì xào. Không thể nào – Tuấn liệt toàn thân cơ mà?
Cô gái ấy – tên là My – lạnh lùng thừa nhận về tình trạng của Tuấn. Thật không ngờ.