Người chồng làm bộ đội hy s/inh trong lúc cứu 5 đứa tr-ẻ bị đ/uối n/ước, vợ đứng trước biển gọi lớn “Chồng ơi, em và con vẫn đứng dây chờ anh về mà”, đúng lúc này tất cả phải chế/t lặng trước cảnh tượng…

Chiều muộn, ánh mặt trời rọi nghiêng trên bãi biển miền Trung, nhuộm vàng cả vùng cát trắng. Gió thổi lồng lộng, từng con sóng bạc đầu cuộn vào bờ. Linh – người vợ trẻ mới ngoài ba mươi – đứng lặng bên mép nước, tay ôm chặt di ảnh chồng, đầu vẫn còn quấn khăn tang trắng.

Phía sau cô, những người dân làng, đồng đội của anh, cùng các phóng viên, chính quyền và cả 5 gia đình có con được cứu đang lặng lẽ dõi theo.

Trần Văn Dũng, chồng Linh, là một bộ đội đặc công. Một tuần trước, trong chuyến về phép ngắn ngày, khi đang dắt con trai nhỏ đi dạo biển, anh nghe tiếng kêu thất thanh: “Cứu với! Trẻ con bị cuốn ra xa!”

Không chút do dự, anh lao xuống dòng nước dữ. Sóng mạnh, biển động. Từng đứa trẻ được anh lần lượt đưa vào bờ, đến đứa thứ năm, anh đã gần như kiệt sức. Một đợt sóng lớn ập đến, cuốn anh đi. Không ai thấy anh nổi lên nữa.

Lực lượng tìm kiếm đã nỗ lực suốt 6 ngày. Nhưng thứ người ta tìm thấy chỉ là đôi dép bộ đội, chiếc áo rằn ri và thẻ quân nhân kẹp trong túi áo…


Chiều nay, là buổi lễ truy điệu. Linh dẫn con ra bờ biển, nơi anh mất tích. Cô không khóc nữa. Cô nhìn biển, đôi mắt đỏ hoe, tay run run ôm di ảnh.

Đã tạo hình ảnh

Rồi cô gào lên giữa sóng gió:

Chồng ơi! Em và con vẫn đứng đây chờ anh về mà! Anh hứa sẽ chỉ đi 3 ngày thôi mà!”

Câu nói như xé nát không gian. Gió lặng đi trong một khoảnh khắc kỳ lạ.

Và đúng lúc đó… tất cả nín lặng.

Từ giữa biển xa, một dải nước tách ra một cách bất thường. Một bóng người trồi lên rồi chìm xuống — mặc bộ quân phục sờn bạc, tay vẫn duỗi về phía bờ như đang cố bơi lại.

Một người hét lên:
— “Kìa! Là anh Dũng! Trời ơi, là anh ấy!”

Nhưng khi lực lượng cứu hộ lao đến, chỉ còn lại… một chiếc mũ bộ đội trôi dạt vào tay Linh, còn ấm, còn mùi mặn mòi biển cả.

Linh bật khóc. Con trai cô níu lấy tay mẹ, khẽ hỏi:
— “Bố sắp về hả mẹ?”

Cô nghẹn ngào, nhìn trời:
— “Ừ… Bố đang trên đường về… trong tim mẹ con mình.”

Ngày hôm đó, biển lặng lạ thường. Những người có mặt đều nói: họ không chỉ tiễn một người lính, mà tiễn một anh hùng sống mãi trong lòng biển và nhân dân.

ctv

Related Posts

Đúng giờ trống đình điểm canh, tr-ẻ c;/on trong làng bỗng dưng thi nhau khóc, sáng hôm sau là cảnh tượng ch-ấn độ;/ng ở sân đình

Làng Vân có một truyền thống lạ: mỗi đêm đúng giờ trống đình điểm canh (3h sáng), làng sẽ lặng đi trong tĩnh mịch tuyệt đối –…

Một tháng sau, bà Lan phát hiện cả ba căn nhà – tài sản bà để lại cho các con – đã bị Hùng, Mai và Linh âm thầm sang tên cho họ

**Bí mật của bà Lan** Bà Lan, một người phụ nữ 70 tuổi, sống một mình trong căn nhà khang trang ở ngoại ô. Ba người con…

Điểm chung đáng buồn của 3 tài t:ử lừng lẫy đóng phim ‘Ván bài lật ngửa’, hiện tại quá x/ót x/a

Ván bài lật ngửa do Lê Hoàng Hoa đạo diễn, khắc họa rõ nét đề tài tình báo. Phim dài 8 tập (1982-1987) do Hãng phim Giải Phóng…

Dan/h tính 5 “thê thiế/p” của “thầy ông nội” Lê Tùng Vân Đúng là thua Vi Tiểu Bảo mỗi cái tên

An ninh được thắt chặt do phiên tòa xử kín, chỉ những người có giấy triệu tập mới được tham dự. Ảnh: TTXVN phát Phiên tòa được…

Thì ra ‘phú bà Cần Thơ’ Ngân Collagen thuê biệt phủ 500 tỷ theo giờ?

Những ngày qua, Ngân Collagen (tên thật Trần Thị Bích Ngân, SN 1995) là cái tên nhận về nhiều quan tâm trên mạng xã hội. Ngoài lùm xùm liên…

Cô giáo không chồng nhận nuôi 2 cậu học trò mồ côi cả cha lần mẹ từ khi 7 tuổi…22 năm sau cái kết thật ngọt ngào!

Cô Thảo là giáo viên tiểu học, dạy văn ở một trường làng vùng ven sông Hậu. Người phụ nữ gần 30 tuổi ấy sống một mình,…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *