Làng nọ có tục kiêng gõ cửa vào ban đêm, chàng thanh niên vừa dọn về nhất quyết không tin quyết định đi gõ cửa từng nhà vào lúc 3h13 sáng… và rồi ngày hôm sau, thanh niên trong xóm túm tụm ở giếng nước đầu đình, họ vớt lên thứ rù;/ng mì;/nh ch;ấn đ/ộng…
Ở một ngôi làng nhỏ thuộc miền Bắc, có một tập tục kỳ l/ạ được truyền từ đời này sang đời khác:
“Tuyệt đối không gõ cửa ai sau nửa đêm, đặc biệt là từ 3h đến 3h30 sáng. Ai v-i ph-ạ/m, cả làng sẽ gánh t-ai họ/a.”
Người già trong làng kể rằng đã từng có người bị đi;/ên, người m-ất t/ích không dấu vết, chỉ vì cố tình thử phá lệ.
Nhưng rồi, một ngày, một chàng thanh niên thành phố tên Duy chuyển về sống cùng bà ngoại trong làng.
Đêm đó, ngày rằm, trăng mờ ảo.

Duy chuẩn bị sẵn chiếc đồng hồ báo thức, đúng 3h13, anh cầm đèn pin, đi gõ cửa từng nhà trong xóm như một trò đùa.
Có nhà không phản ứng.
Có nhà mở hé cửa nhưng đóng sầm lại ngay khi thấy mặt Duy.
Có nhà hét lên: “Mày muốn cả làng gặp n-ạn à?!”
Duy cười lớn…
SÁNG HÔM SAU – CẢ LÀNG TẬP TRUNG Ở GIẾNG
Mới 6h sáng, chuông nhà thờ trong làng liên tục vang lên không báo trước.
Tin dữ lan nhanh
Dân làng đổ về giếng nước đầu đình, nơi hàng trăm năm nay chỉ dùng làm nước sinh hoạt.
Và rồi họ vớt lên, trong bao tải ấy chính là…