Lan ơi, Hường ơi…sao các con bỏ bố mẹ đi vậy…

Chiều mùa thu, gió xạc xào trên những tán bàng đầu ngõ, như tiếng ai đó đang thì thầm gọi tên người thương đã xa. Trên chiếc ghế gỗ cũ kỹ đặt trước hiên nhà, bà Hòa ngồi bất động, đôi mắt mờ đục nhìn ra con đường nhỏ trải đầy lá vàng. Bên cạnh, ông Vinh lặng thinh, bàn tay gầy guộc run run siết chặt chiếc khăn mùi xoa đã cũ.

Bầu không khí tang tóc vẫn chưa tan trong căn nhà nhỏ ấy.

Chỉ mới ba hôm trước thôi, Lan và Hường còn ríu rít gọi nhau ôn bài, chuẩn bị lên trường thực tập. Hai đứa con gái sinh đôi – ngoan ngoãn, học giỏi – là niềm tự hào và là chỗ dựa tinh thần lớn nhất của ông bà. Chúng luôn mơ làm cô giáo – ước mơ nhỏ bé nhưng cao đẹp mà ông bà đã vất vả cả đời để nâng niu, vun đắp.

Nhưng giờ… mọi thứ vụt tắt. Như một cơn ác mộng mà ông bà không bao giờ muốn tỉnh lại.

Chiều hôm đó, Lan và Hường trên đường đến trường học, ngang qua ngã tư gần chợ huyện. Trời mưa lâm thâm, đường trơn và dòng xe qua lại tấp nập. Một bà cụ lưng còng, tay xách nặng, đứng lúng túng giữa dòng xe, không ai chịu dừng lại nhường đường.

Không cần suy nghĩ nhiều, hai chị em dắt xe vào lề, vội vàng chạy đến. “Cụ ơi, để bọn cháu đưa cụ sang đường!”

Và rồi… một chiếc xe tải mất lái, thắng không kịp.

Tiếng còi xe. Tiếng hét thất thanh. Mọi thứ diễn ra trong tích tắc.

Bà cụ được đẩy ngã ra phía sau, thoát chết trong gang tấc. Nhưng Lan và Hường… nằm bất động bên vũng máu giữa ngã tư.

Tang lễ diễn ra lặng lẽ, đẫm nước mắt. Người dân quanh xóm đến chia buồn, ai cũng nghẹn ngào. Báo đài đưa tin – gọi các em là “thiên thần áo trắng”, những cô gái trẻ đã ra đi trong một hành động anh hùng mà không ai mong muốn phải trả giá.

Ông Vinh đứng lặng trước bàn thờ đôi, nơi di ảnh hai con gái đặt cạnh nhau, nụ cười trong sáng vẫn còn đó. Ông không khóc, nước mắt đã cạn. Chỉ có tiếng gọi của ông là mãi mãi vang vọng, đau đáu cả một đời:

“Lan ơi… Hường ơi… Vì cứu bà cụ qua đường mà các con bỏ lại bố mẹ thế này sao con? Hai cô giáo của bố mẹ… còn đâu?”

Đêm xuống. Gió vẫn thổi qua kẽ lá, thấm lạnh vào tim người ở lại.

Nhưng giữa nỗi đau tận cùng, ông bà Hòa vẫn thầm tự hào: con gái họ đã sống đẹp, sống tử tế, và đã để lại trong lòng người khác một ánh sáng nhỏ – thứ ánh sáng của lòng nhân hậu, mà dù cuộc đời này có nghiệt ngã đến đâu… vẫn luôn cần được giữ lại.

ctv

Related Posts

I had laid my wife to rest barely an hour when my 7-year-old son tugged my sleeve, whispering shakily, “Dad…

I had laid my wife to rest barely an hour when my 7-year-old son tugged my sleeve, whispering shakily, “Dad… Mom called me from inside the coffin.”…

A Homeless Boy Climbs a Mansion Wall to Save a Freezing Little Girl — Her Billionaire Father Saw Everything

A Homeless Boy Climbs a Mansion Wall to Save a Freezing Little Girl — Her Billionaire Father Saw EverythingThe coldest night of the year fell over Chicago…

MY DAD’S DOG BARKED AT THE COFFIN DURING HIS FUNERAL, SO I OPENED IT… AND OH MY GOD!

MY DAD’S DOG BARKED AT THE COFFIN DURING HIS FUNERAL, SO I OPENED IT… AND OH MY GOD!I attended my dad’s funeral accompanied by Luna, his German…

They Disrespected Elderly Woman Sitting Alone at the Air Show! But When the Commentator Revealed Who She Really Was, Silence Swept Across the Field..

They Disrespected Elderly Woman Sitting Alone at the Air Show! But When the Commentator Revealed Who She Really Was, Silence Swept Across the Field…//…The scorching Arizona sun…

A young SEAL tried to kick the janitor out, but the Commander froze when he saw the ink tattoo on her skin…

A young SEAL tried to kick the janitor out, but the Commander froze when he saw the ink tattoo on her skin…//…The heavy steel doors of the…

He wheeled himself into the arena, shy and nervous! Then the wild stallion broke from the circle, slowly approached him – and what happened in those next seconds touched every heart in the stands

He wheeled himself into the arena, shy and nervous! Then the wild stallion broke from the circle, slowly approached him – and what happened in those next…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *