Hai mươi năm trước, người yêu của ông – cô Thủy, đã biến mất không dấu vết sau một trận cãi vã.

Dưới ánh nắng nhạt dần bên dòng sông lặng lẽ, ông Hán nổi tiếng với tài câu cá chẳng ai sánh bằng – ngồi trầm ngâm bên cần câu. Dân làng đồn rằng, chẳng con cá nào trên sông này thoát được lưỡi câu của ông. Ngày nào cũng vậy, từ lúc mặt trời mọc đến khi hoàng hôn buông, ông Hán ra sông, mang theo chiếc ghế đẩu cũ và một tâm thế thiền định. Nhưng hôm nay, mọi thứ đã khác.

Có thể là hình ảnh về 4 người và mọi người đang câu cá

Lưỡi câu của ông bỗng dưng nặng trịch. Ông nhíu mày, tay siết chặt cần, kéo mạnh. Không phải cá, mà là một thứ gì đó cồng kềnh, trơn nhẫy. Sau vài phút vật lộn, một chiếc vali cũ kỹ, sũng nước, phủ đầy rêu xanh hiện ra trên bờ. Ông Hán thở hổn hển, lẩm bẩm: “Cái quái gì thế này?” Vali sờn rách, khóa gỉ sét, nhưng vẫn còn nguyên vẹn. Tò mò, ông lấy con dao nhỏ trong hộp đồ nghề, cạy khóa.

Khi nắp vali bật mở, ông Hán giật mình lùi lại, suýt ngã nhào. Bên trong không phải vàng bạc hay của cải như ông thoáng nghĩ, mà là một bộ xương người, co quắp trong tư thế kỳ lạ. Xương trắng nhợt, vài mẩu quần áo rách nát bám vào. Nhưng điều khiến ông lạnh sống lưng là một chiếc nhẫn vàng lấp lánh trên ngón tay xương xẩu, khắc chữ “Mãi Yêu – T”. Tim ông đập thình thịch. Chiếc nhẫn này… sao quen thế?

Ông Hán không báo công an ngay. Thay vào đó, ông đóng nắp vali, kéo nó giấu vào bụi cây ven sông, rồi vội vã về nhà. Đêm đó, ông lục tung ngăn tủ cũ, lôi ra một chiếc hộp gỗ nhỏ. Bên trong là một chiếc nhẫn y hệt, cũng khắc “Mãi Yêu – T”. Ông run rẩy. Hai mươi năm trước, người yêu của ông, cô Thủy, đã biến mất không dấu vết sau một trận cãi vã. Dân làng bảo cô bỏ đi theo người khác, nhưng ông không tin. Giờ đây, chiếc nhẫn trong vali như một lời thì thầm từ quá khứ.

Sáng hôm sau, ông Hán quay lại bờ sông, quyết định kiểm tra vali lần nữa. Nhưng vali đã biến mất. Chỉ còn lại vài vết cỏ dập nát, như thể ai đó đã kéo nó đi. Ông hoảng loạn, chạy về làng, tìm đến ông Ba – người bạn già từng làm công an xã. Ông Ba nghe xong, trầm ngâm: “Vali đó không tự mọc chân. Có kẻ biết bí mật này, và họ không muốn nó lộ ra.”

Hai người âm thầm điều tra. Ông Hán nhớ lại những ngày cuối cùng của Thủy. Cô từng nhắc đến một người đàn ông lạ hay lảng vảng gần nhà, nhưng ông gạt đi, cho rằng cô tưởng tượng. Ông Ba thì phát hiện một chi tiết kỳ lạ: hai mươi năm trước, một gã buôn gỗ tên Kiên từng bị nghi ngờ liên quan đến vụ mất tích của Thủy, nhưng không đủ bằng chứng. Kiên giờ đã trở thành ông trùm gỗ giàu có, sống trong căn biệt thự lớn ở đầu làng.

Ông Hán quyết định đối chất. Ông đến nhà Kiên, giả vờ hỏi mua gỗ. Trong lúc nói chuyện, ông để ý một bức tranh treo tường: hình một người phụ nữ giống Thủy, đứng bên bờ sông. Kiên thấy ông nhìn, vội đánh trống lảng. Nhưng ông Hán không dừng lại. Đêm đó, ông lẻn vào kho gỗ của Kiên, nơi ông Ba nghe lén được rằng Kiên hay cất giữ “hàng cấm”.

Trong kho, ông Hán tìm thấy chiếc vali. Nhưng khi mở ra, bộ xương đã không còn. Thay vào đó là một bức thư viết tay: “Đừng đào bới quá khứ, Chỉ. Mày sẽ hối hận.” Ông Hán chưa kịp phản ứng thì một bóng đen lao tới, đánh ông ngất xỉu.

Khi tỉnh lại, ông Hán thấy mình bị trói trong kho. Kiên đứng trước mặt, lạnh lùng: “Mày không biết dừng lại, đúng không?” Hắn thừa nhận đã giết Thủy hai mươi năm trước, vì cô phát hiện hắn buôn lậu gỗ quý. Hắn ném xác cô xuống sông trong chiếc vali, nhưng không ngờ lưỡi câu của ông Hán lại kéo nó lên. Kiên đã theo dõi ông từ lúc ông kéo vali lên bờ, và hắn lấy lại nó để phi tang.

Nhưng ngay khi Kiên định kết liễu ông Hán, đèn pha bật sáng. Ông Ba và công an xã ập vào. Hóa ra, ông Ba đã nghi ngờ Kiên từ đầu và bố trí người theo dõi. Bức thư trong vali là mồi nhử để Kiên lộ mặt. Công an tìm thấy bộ xương trong một góc kho khác, cùng bằng chứng lậu gỗ đủ để tống Kiên vào tù.

Ông Hán trở lại bờ sông sau vụ việc, nhưng không còn cầm cần câu. Ông thả chiếc nhẫn của Thủy xuống dòng nước, thì thầm: “Giờ em yên nghỉ rồi.” Dòng sông vẫn lặng lẽ trôi, như chưa từng chứng kiến bí mật kinh hoàng ấy.

ctv

Related Posts

She set the paper on my scorching hood like it might burn a hole through both of us. Ink bled where sweat and tears had fallen. In a voice barely bigger than a whisper she said, “If you look scary, could you please use it for me?”

She set the paper on my scorching hood like it might burn a hole through both of us. Ink bled where sweat and tears had fallen. In…

“Bring in the exhibit,” the bailiff said. The defendant stared at his shackled hands, jaw clenched, tattoos peeking from a frayed orange sleeve. Everyone expected tears from the victim’s owner, a stern warning from the judge, and years in state prison.

“Bring in the exhibit,” the bailiff said. The defendant stared at his shackled hands, jaw clenched, tattoos peeking from a frayed orange sleeve. Everyone expected tears from…

Before the crowd, my father’s hand struck my face, his voice thundered, “You don’t belong here!” Yet as the earth trembled with the footsteps of 400 Navy SEALs rallying to my side, the rage in his eyes melted into fear…..

Before the crowd, my father’s hand struck my face, his voice thundered, “You don’t belong here!” Yet as the earth trembled with the footsteps of 400 Navy…

The flames licked higher, tearing through cloth that once draped proudly over battles long past. An 81-year-old veteran stood helpless on his porch, tears streaking his weathered face as thugs laughed, stomping out the ashes of his American flag. What they didn’t know, the roar of 50 Harleys was already on its way.

The flames licked higher, tearing through cloth that once draped proudly over battles long past. An 81-year-old veteran stood helpless on his porch, tears streaking his weathered…

She kissed a billionaire lost in a coma, certain he’d never know — until his arms wrapped around her….

She kissed a billionaire lost in a coma, certain he’d never know — until his arms wrapped around her….The rhythmic beep of the heart monitor was the…

15 Children Vanished on a Field Trip in 1995 — 30 Years Later, the School Bus Is Found Buried..

15 Children Vanished on a Field Trip in 1995 — 30 Years Later, the School Bus Is Found Buried..It was May 12, 1995, a warm Friday morning…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *