Đ:𝐨̛̃ đ:𝐞̉ 𝐜𝐡𝐨 𝐯𝐨̛̣ 𝐜𝐮̃ 𝐜𝐮̉𝐚 𝐦𝐢̀𝐧𝐡, 𝐛𝐚́𝐜 𝐬𝐢̃ 𝐤𝐡𝐨𝐚 𝐬:𝐚̉𝐧 𝐫:𝐮𝐧 𝐫:𝐚̂̉𝐲 𝐤𝐡𝐢 𝐩𝐡𝐚́𝐭 𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐛:𝐢́ 𝐦:𝐚̣̂𝐭 đ𝐨̣̂:𝐧𝐠 𝐭𝐫:𝐨̛̀𝐢 𝐩𝐡𝐢́𝐚 𝐬𝐚𝐮…

Bệnh viện tỉnh, một đêm mưa tầm tã.
Tiếng còi xe cứu thương x: é t: oạc màn mưa, vang vọng trong khu cấp cứu. Bác sĩ Nguyễn Minh Tuấn, trưởng khoa Sản, vừa hoàn tất một ca mổ căng thẳng, đang định chợp mắt trong phòng trực thì y tá hớt hải chạy vào:
– “Bác sĩ Tuấn! Có ca sinh khó. Sản phụ chuyển dạ sớm, th: ai nh: i bị dây rốn quấn cổ!”
Tuấn lập tức khoác áo blouse, lao nhanh về phòng cấp cứu. Dẫu dày dạn kinh nghiệm, anh vẫn luôn thận trọng với những ca như thế này. Nhưng vừa bước vào, anh khựng lại.
Trên bàn sinh là Linh – người vợ cũ của anh.
Có thể là hình ảnh về 5 người và bệnh viện

Cô nằm đó, mệt mỏi và đau đớn, khuôn mặt nhợt nhạt, nhưng vẫn nhận ra anh. Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt họ giao nhau, đầy những ký ức chưa phai. Tuấn siết nhẹ tay, lấy lại bình tĩnh. Anh quay sang y tá, giọng dứt khoát:

– “Chuẩn bị dụng cụ. Kiểm tra tim thai. Nhanh lên!”

Ca sinh căng thẳng. Thai nhi bị dây rốn quấn cổ khiến nhịp tim yếu dần. Linh thều thào:

– “Tuấn… làm ơn… cứu con em…”

Anh không đáp, chỉ tập trung hoàn toàn vào đứa bé. Anh điều chỉnh tư thế, phối hợp nhịp nhàng với ekip. Sau gần một giờ đầy căng thẳng, tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên. Linh òa khóc, còn Tuấn thở phào, giao đứa bé cho y tá.

Sau khi mọi thứ ổn định, Tuấn vào phòng hồi sức thăm Linh. Anh cẩn thận kiểm tra lại hồ sơ sản phụ và ngập ngừng hỏi:

Anh không nói gì, nhưng đôi tay làm việc như bản năng. Sau gần một giờ đầy áp lực, tiếng khóc trẻ sơ sinh vang lên, phá tan bầu không khí ngột ngạt. Tuấn trao đứa bé cho y tá, quay sang kiểm tra Linh. Khi mọi việc đã ổn định, anh nhìn đứa trẻ lần nữa — và tim anh khựng lại.

Đứa bé có đôi mắt to tròn, sống mũi thẳng, vầng trán cao… những nét giống anh đến kỳ lạ. Nét giống không thể nhầm lẫn.

Vài ngày sau, khi Linh đã hồi phục, Tuấn tìm cô trong phòng bệnh. Anh nhìn cô, ánh mắt nghiêm nghị:

– “Linh… em không tái hôn, đúng không?”

Linh khẽ gật đầu, tránh ánh mắt anh.

– “Vậy tại sao… em lại có con? Đứa bé rõ ràng… rất giống anh.”

Linh cắn chặt môi. Sau một lúc im lặng, cô nghẹn ngào:

– “Tuấn… đó là con của anh.”

Anh sững người. Cả thế giới như ngừng lại.

– “Em nói gì?”

– “Là con anh… Em phát hiện có thai không lâu sau khi tụi mình ly hôn. Khi ấy, em định nói… nhưng rồi em không đủ can đảm. Em nghĩ anh sẽ không cần, vì anh đã chọn công việc thay vì gia đình. Em quyết định giữ con và nuôi một mình.”

Tuấn bước chậm đến giường, nhìn Linh rồi nhìn đứa bé đang ngủ ngoan. Những kỷ niệm ùa về — cả những yêu thương và những hiểu lầm. Anh ngồi xuống, giọng trầm lại:

– “Em nghĩ anh không quan tâm sao? Nếu biết… anh chưa bao giờ ngừng yêu em.”

Linh bật khóc. Thời gian mang bầu, mang tiếng làm mẹ đơn thân, chịu đựng một mình, giờ đây những giọt nước mắt ấy mới có thể rơi vì được an ủi. Cô run run:

– “Em xin lỗi…”

Tuấn không nói gì, chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên mái đầu bé nhỏ kia, rồi siết nhẹ bàn tay Linh.

– “Cho anh chuộc lại lỗi lầm, được không?”

Những ngày sau, Tuấn thường xuyên lui tới thăm Linh và con. Anh không còn là bác sĩ trưởng khoa nghiêm nghị, mà là một người cha vụng về, học cách bế con, thay tã, dỗ ngủ. Linh dần mở lòng, những vết thương cũ được chữa lành bởi sự kiên nhẫn và chân thành của anh.

Một buổi chiều, khi Linh đang cho con bú, Tuấn ngồi bên, nhìn hai mẹ con rồi nhẹ nhàng nói:

– “Hay là… mình cho con một gia đình đúng nghĩa đi em?”

Linh ngước lên, mắt đỏ hoe, nhưng lần này là vì hạnh phúc. Cô khẽ gật đầu.

Một năm sau, trong một buổi tiệc nhỏ tại nhà, bạn bè và người thân quây quần chúc mừng lễ cưới giản dị nhưng ấm áp của Tuấn và Linh. Trên tay họ, đứa bé kháu khỉnh cười khanh khách – minh chứng cho tình yêu từng lạc mất nhưng đã tìm lại được.

Đêm ấy, mưa lại rơi – nhưng không còn lạnh lẽo. Trong căn phòng nhỏ ngập tiếng cười, hạnh phúc cuối cùng cũng mỉm cười với những trái tim từng chịu nhiều tổn thương.

ctv

Related Posts

A homeless mother collapsed on the sidewalk — until a billionaire stopped and realized the twins looked exactly like him…

The morning haze still clung to the streets of Los Angeles when Danielle Brooks, her body weakened from exhaustion and hunger, stumbled along the sidewalk of Sunset Boulevard….

“Five Years Ago, My Daughter Vanϊshed. Yesterday, A Crayon Drawing Changed Everything.

“Five Years Ago, My Daughter Vanϊshed. Yesterday, A Crayon Drawing Changed Everything.I still remember the smell of apple slices and peanut butter. That was the snack I…

A Weekend Boat Trip Turned into 12 Years of Mystery — Until One Letter Changed Everything…

The morning sunlight shimmered across the Charleston Harbor, a golden path stretching over calm waves. Margaret Lane stood on the wooden dock, hugging her arms against the…

He was on his way to the most important job interview of his life… until he saw a young woman collapse in the middle of a busy street. Helping her meant losing everything he’d worked for. But what Aaron didn’t know was this: the girl he saved wasn’t just anyone— and the truth waiting for him a week later would change his entire future…

The afternoon sun blazed over downtown Seattle as Aaron Whitlock rushed along Weston Avenue, clutching a folder with his freshly printed résumé. He had spent weeks preparing…

The small town of Hollow Creek was once known as a quiet, deeply religious community—a place where almost everyone knew one another, and the church was the heart of every Sunday.

The small town of Hollow Creek was once known as a quiet, deeply religious community—a place where almost everyone knew one another, and the church was the…

I came home after six months of training and found the house dark, cold like a morgue. When I opened the door, Victor looked at me, lips trembling and blue, whispering, “Jenna…

I came home after six months of training and found the house dark, cold like a morgue. When I opened the door, Victor looked at me, lips…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *