Ở một làng quê phía Bắc, có cô gái tên Hà My, 22 tuổi, xinh đẹp, giỏi giang, là hoa khôi của huyện. Nhưng nghèo. Cha mẹ My nợ nần chồng chất sau trận bạo bệnh của người cha năm ngoái. Cực chẳng đã, bà mối dẫn đến một mối “trời cho”: ông Định, 52 tuổi, giàu có, goá vợ, có một con trai đang đi du học.
Cha mẹ My rối bời. Ông Định hứa cho 500 triệu tiền sính lễ, thêm một căn nhà đứng tên riêng Hà My. Cuối cùng, họ ép gả con gái, bất chấp sự phản kháng của cô.
Hà My khóc cạn nước mắt. Ngày cưới đến gần, cô như cái bóng trong chính đời mình. Đám cưới tổ chức đơn giản nhưng “to mặt lớn mày” đều có mặt, vì nhà trai quá giàu.
Nhưng đúng 9h sáng – giờ nhà trai chuẩn bị đến rước dâu – Hà My đột ngột biến mất.
Phòng tân nương trống không, không có dấu vết xô xát, chỉ thiếu duy nhất… chiếc váy cưới màu trắng ngọc mà cô chuẩn bị mặc.
Người nhà nháo nhào. Mẹ cô ngất xỉu. Bố hoảng loạn chạy đi khắp nơi tìm con. Nhà trai tức tối, nghĩ cô bỏ trốn theo người yêu cũ, đòi hủy hôn và rút toàn bộ sính lễ, đe dọa sẽ kiện vì danh dự bị xúc phạm.
Tối hôm đó, người bố lang thang quanh vườn sau nhà, thì bất ngờ thấy bụi chuối lay động nhẹ, như có gió… nhưng trời không gió. Linh tính mách bảo, ông vạch lá ra, thì bàng hoàng phát hiện chiếc váy cưới trắng bị nhét trong đất ẩm, dính bùn, còn vương vài sợi tóc dài, và… một vết rách ngang ngực, như bị ai kéo mạnh.
Ông lập tức trình báo công an.
Camera nhà hàng xóm được trích xuất. Lúc 2h23 sáng – trước ngày cưới – có một bóng trắng lặng lẽ rời khỏi nhà My, bước rất chậm, tay cầm chiếc váy, đi về phía bụi chuối sau vườn… rồi biến mất giữa bóng tối. Điều kinh hoàng là: cánh cổng sắt vẫn khoá trong, không ai mở, không có tiếng động nào cả.
Zoom kỹ vào khung hình, gương mặt cô gái ấy không có mắt – hai hốc đen sâu hoắm. Không ai dám xem lần thứ hai.
Cơ quan chức năng lục soát khu vườn, đào xuống dưới bụi chuối, và phát hiện một cái giếng cũ đã lấp đất sơ sài. Đào sâu khoảng hơn 1m, người ta tìm thấy thi thể Hà My, trong bộ đồ ngủ, miệng bị nhét đầy vải, tay chân bầm tím.
Pháp y kết luận: Hà My bị sát hại khoảng 3 giờ sáng, tức sau khi bị phát hiện “rời khỏi nhà” qua camera.
Nghi phạm chính là… ông Định. Qua điều tra, phát hiện ông từng bị tố cáo có hành vi bạo lực với người vợ cũ – người đã chết bất thường trong phòng tắm cách đây 7 năm, nhưng vụ việc chìm xuồng. Căn nhà mà ông hứa sẽ “đứng tên My” thật ra từng là hiện trường vụ án ấy.
Lời khai sau cùng, ông Định thừa nhận: đêm đó đến tìm My, cố ép cô “ngủ chung” để “quen dần”, My chống cự, ông tức giận siết cổ cô. Khi biết My đã chết, hắn dàn dựng hiện trường như thể cô bỏ trốn, tự tay đem váy cưới giấu đi, rồi lấp xác cô trong giếng cũ phía sau vườn.
Nhưng điều bí ẩn là: ai đã điều khiển bóng trắng cầm váy đi ra ngoài và xuất hiện trong camera?
Cảnh sát không giải thích được. Dù đã khóa trái cổng, và ông Định đã ngủ ở khách sạn đêm đó – camera khách sạn ghi nhận thời điểm hắn rời đi là 4h sáng, sau khi bóng trắng xuất hiện 2 tiếng.
Một bà lão hàng xóm khẳng định:
“Tôi thấy con bé đứng ở bụi chuối lúc 3 giờ. Nó không khóc. Nó chỉ nhìn về phía nhà, rồi quay đi. Áo trắng dài chấm đất. Tôi cứ tưởng nó là… hồn.”
Từ đó, người ta gọi đó là “Đám Cưới Âm”. Đêm nào trăng sáng, nhiều người vẫn thấy bóng một cô gái mặc váy cưới, tay ôm bó hoa trắng, đi từ vườn ra cổng, nhưng không bao giờ rời khỏi được nhà.
Vì người ta kể rằng:
“Cô ấy chết mà chưa kịp mặc váy cưới. Linh hồn vẫn lẩn khuất nơi bụi chuối, chờ một người trả lại công bằng.”