49 ngày bà cụ m-ất con cháu xúm vào ngồi giữa nhà lớn để cắt trù/ng ta-ng, nào ngờ thầy cún-g vừa thắp nén nh-ang thì lửa bốc ch;/áy đùng đùng

Cụ Bảy – người phụ nữ sống thọ nhất làng – qua đời ở tuổi 94, để lại gần chục con cháu. Bà cụ hiền lành, sống nhân đức, nhưng từ sau ngày bà mất, liên tiếp hai người trong dòng họ ngã bệnh đột ngột, đều là người ruột thịt gần gũi nhất với cụ.

Không ai dám nói ra, nhưng trong bụng ai cũng sợ… trùng tang.

Đúng 49 ngày, con cháu họp nhau tổ chức lễ cắt trùng tại nhà thờ họ. Mâm lễ bày giữa nhà lớn, thầy cúng được mời từ vùng khác về, bảo có tay “cao”, đã từng “trấn trùng” ở ba huyện liền.

Không khí căng như dây đàn.

Bốn bên im lặng như tờ, cháu đích tôn – Tùng – được ngồi giữa vòng lễ, thầy bắt buộc vì cậu là người gắn bó với cụ Bảy nhất.

Khi thầy cúng bắt đầu cắm nén nhang đầu tiên vào bát hương tổ, bất ngờ… ngọn lửa từ nén nhang phụt bùng lên như có cồn, bén nhanh vào bàn lễ.

Cả nhà hốt hoảng lao vào dập. Nhưng ngay đúng lúc đó, Tùng – đang ngồi giữa vòng – bỗng trợn mắt, co giật rồi ngã vật ra sàn sùi bọt mép.

Cả nhà rối loạn.

Thầy cúng tái mặt, đập chuông liên tục, miệng lầm rầm nhưng run rẩy. Chưa đầy 5 phút, Tùng tỉnh lại, miệng ú ớ nói một câu khiến cả họ chết lặng:

“Không phải trùng tang đâu… là bị dính lời nguyền của bà nội.”

Mọi người đổ dồn vào hỏi. Thầy cúng ra hiệu im lặng, yêu cầu lật toàn bộ bàn thờ cụ Bảy lên để kiểm tra.

Sau lớp gỗ cũ kỹ phía sau bàn thờ, cả nhà bàng hoàng phát hiện một bức thư tay cũ kỹ – có dấu ấn chỉ đỏ của cụ Bảy, để lại trước ngày mất.

Trong thư, cụ viết rõ:

“Nếu sau khi tôi mất có người ngã bệnh bất thường, đừng vội tin là trùng tang. Hãy tìm trong nhà cây nhẫn vàng có khắc số 1963, vì ai đeo nó… ắt sẽ bị phản lại.”

Cả họ đồng loạt quay sang nhìn Tùng – trên tay cậu lấp lánh đúng một chiếc nhẫn như mô tả.

Lúc này mẹ Tùng bật khóc, kể lại:

“Lúc lau người cho mẹ chồng, tôi thấy bà vẫn đeo nhẫn, tưởng để làm kỷ vật nên tôi giấu cho Tùng. Không ngờ…”

Thầy cúng lặng lẽ đứng dậy, kết luận:

“Không phải cắt trùng… mà là giải nghiệp.”

Kể từ đó, không ai dám tùy tiện giữ đồ người đã khuất. Và người ta bắt đầu sợ không phải vì chuyện tâm linh… mà vì chính lòng tham của người sống.

ctv

Related Posts

I got a call from the school nurse about my son. I hurried over. He was trembling, with a mark near his eye. “Dad, I went home for lunch…

I got a call from the school nurse about my son. I hurried over. He was trembling, with a mark near his eye. “Dad, I went home…

A couple disappeared after their honeymoon in 2010 — 15 years later, the truth hidden inside an abandoned house would shake the entire town to its core…

A couple disappeared after their honeymoon in 2010 — 15 years later, the truth hidden inside an abandoned house would shake the entire town to its core…Emily…

During my father’s wake, my 8-year-old sister remained by his coffin without speaking. We assumed grief had locked her away inside herself—until that night, when she lay beside him, and what happened next stunned us all…

During my father’s wake, my 8-year-old sister remained by his coffin without speaking. We assumed grief had locked her away inside herself—until that night, when she lay…

A 9-year-old girl walked into a biker bar holding a loaded gun and asked which one of them was her real father. “My mom’s dying,” she announced. She said, “One of you is my dad, and I have 3 days to find him before they put me in foster care.” Jack, president of the Iron Demons, slowly stood up.

A 9-year-old girl walked into a biker bar holding a loaded gun and asked which one of them was her real father. “My mom’s dying,” she announced….

I’m 87 and left my $4.3M estate to triplets I’ve never met—none of my kids will get a dime. My children, Caroline and Ralph, lived selfish lives. When I got sick, they didn’t visit. When my wife died, they didn’t call—just asked my lawyer if I was dead so they could claim the money.

I’m 87 and left my $4.3M estate to triplets I’ve never met—none of my kids will get a dime. My children, Caroline and Ralph, lived selfish lives….

“Mom, he’s my brother! – said the little boy to his millionaire mother and Then…“Life feels like a movie sometimes,” I used to think. But nothing prepared me for the day I saw myself standing on the street outside my father’s birthday party.

“Mom, he’s my brother! – said the little boy to his millionaire mother and Then…“Life feels like a movie sometimes,” I used to think. But nothing prepared…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *