Anh Long là tài xế giao hàng công nghệ 50 tuổi, sống độc thân và hiền lành. Công việc mỗi ngày của anh là chạy xe máy rong ruổi khắp thành phố để giao các đơn đặt hàng online.
Một buổi chiều tháng Bảy, khi sương giăng nhẹ phủ lên con phố nhỏ vùng ngoại ô, điện thoại của anh vang lên một đơn đặt hàng mới. Địa chỉ ghi:
“Trang – Lô 23, Nghĩa trang Bình An, phường 7.”
Long hơi khựng lại. Nghĩa trang? Đơn này giao nhầm chăng? Nhưng hệ thống vẫn hiển thị bình thường, thanh toán đã được xác nhận.
Đơn chỉ có một món duy nhất: một bó hoa bách hợp trắng.
Nghĩ bụng chắc ai đó đặt hoa viếng mộ người thân, anh lên xe và chạy đến điểm hẹn. Trời bắt đầu nhá nhem, mây đen kéo đến che khuất mặt trời.
Khi đến nơi, Long dừng xe trước nghĩa trang Bình An, cổng đã khép hờ. Anh bước vào, tay cầm bó hoa. Không có ai cả. Gió thổi rì rào qua những bia mộ, không gian lạnh lẽo đến rợn người.
Bất ngờ, từ xa cuối con đường lát đá, một cô gái mặc áo dài trắng, tóc dài xoã che nửa mặt xuất hiện. Cô đứng bất động giữa các ngôi mộ, hướng về phía anh.
Long hoảng hốt, tim đập thình thịch. Cô gái không nói gì, chỉ giơ tay về phía anh, như ra hiệu đưa hoa.
Không chịu nổi cảm giác rùng rợn, anh quăng bó hoa xuống đất và bỏ chạy, vừa chạy vừa quay đầu nhìn lại, thấy cô gái vẫn đứng đó, không đuổi theo, nhưng ánh mắt… đượm buồn đến lạ lùng.
Tối đó về nhà, anh Long không ngủ được. Trong đầu cứ vang lên tiếng gió, hình ảnh cô gái và… ánh mắt đó.
Sáng hôm sau, anh quyết định quay lại. Nghĩa trang vắng tanh. Nhưng chỗ anh bỏ bó hoa hôm qua, đã thấy một tờ giấy cũ kỹ, ép nhựa, đặt ngay trên tảng đá. Trên đó là hình một cô gái trẻ, kèm dòng chữ:
“Trần Ngọc Trang (1997–2020): Mất trong vụ tai nạn giao thông khi đang trên đường đi lấy bó hoa để viếng mẹ.”
Long sững người. Anh nhìn quanh, rồi lặng lẽ cúi đầu nhặt bó hoa còn nguyên vẹn hôm qua – đã được ai đó đặt ngay ngắn trước mộ cô. Anh không biết ai làm việc đó.
Từ hôm ấy, Long đều đặn mỗi tháng đến viếng mộ cô Trang. Anh không còn sợ hãi, mà chỉ thấy day dứt.
Mỗi lần mang hoa tới, anh đều thấy một điều lạ: trên mộ luôn có bó hoa bách hợp khác – tươi nguyên, không héo, dù anh là người duy nhất đến.
Có lẽ… cô vẫn đang làm nốt việc mình chưa kịp làm – giao bó hoa cuối cùng cho người mẹ đã khuất.