Thôi xong bắ/:/t quả tang

Tôi là Nam, 36 tuổi, nhân viên kỹ thuật công trình, công việc thường xuyên phải đi xa, có khi cả tháng mới về nhà một lần. Tôi và vợ – Thu – cưới nhau được 6 năm, có một bé gái 4 tuổi. Thu hiền lành, ít nói, luôn chu toàn việc nhà nên tôi rất yên tâm mỗi khi vắng nhà.

Một tuần trước, tôi báo cho vợ rằng mình phải đi công tác Đà Nẵng 10 ngày, như mọi lần. Cô ấy chỉ “ừ” rồi bảo nhớ cẩn thận. Nhưng không hiểu sao, lần này tôi có một linh cảm rất lạ. Không phải vì cô ấy thay đổi thái độ, mà ngược lại – quá bình thản. Thường thì Thu hay gọi hỏi han, nhắc ăn uống, nhưng lần này, tôi nhắn gì cũng chỉ được phản hồi ngắn gọn.

Chiều hôm đó, tôi gọi video về nhà, nhưng Thu không bắt. Cô nhắn: “Đang bận tắm cho con, lát gọi lại.” Nhưng tôi vừa thấy tin nhắn ấy, vừa nghe tiếng cười đùa lạ hoắc phía sau – không phải tiếng con gái tôi.

Tôi thấy bất an.

Tối đó, tôi đặt vé máy bay quay về đột xuất, không nói gì với ai. Đáp chuyến bay lúc gần nửa đêm, tôi bắt taxi về nhà, tay run lên khi tra chìa khóa vào ổ cửa.

Đèn phòng khách vẫn sáng. Rèm cửa không kéo. Tôi rón rén bước vào, tiếng nhạc du dương vang lên từ loa bluetooth – không giống một đêm của người phụ nữ đang nuôi con nhỏ một mình.

Tôi đi thẳng lên lầu. Từ khe cửa phòng ngủ, tôi thấy bóng hai người đang ôm nhau. Không nhầm được – vợ tôi và một người đàn ông lạ.

Tôi không hét lên. Tôi lặng lẽ rút điện thoại ra, quay lại đoạn video, rồi mới gõ cửa ba tiếng. Bên trong lập tức hỗn loạn. Thu mở cửa, mặt trắng bệch như tờ giấy, gã đàn ông thì vội nhảy qua cửa sổ thoát thân.

Tôi chỉ nói đúng một câu: “Tôi đã quay lại sớm hơn lịch… và cũng kịp quay lại những gì cần thấy.”

Thu sụp xuống, vừa khóc vừa xin lỗi, vừa lắp bắp giải thích: “Chỉ là nhất thời yếu lòng… anh đi suốt, em cô đơn quá…”

Tôi im lặng, bỏ ra khỏi nhà. Đêm hôm đó tôi ngủ trong xe, trước cổng nhà mình. Trời mưa nhỏ, kính xe mờ mịt, nhưng lòng tôi còn lạnh hơn gấp trăm lần.

 Một tuần sau, tôi làm đơn ly hôn, giao con gái cho tôi nuôi. Cô ấy không dám đòi hỏi gì.

Chuyện vợ ngoại tình không phải mới, nhưng điều khiến tôi đau nhất… là tôi chưa từng nghi ngờ, chưa từng đề phòng. Tôi từng nghĩ, làm chồng tốt là đi làm kiếm tiền, lo cho vợ con đủ đầy. Nhưng hóa ra, yêu thương mà không có mặt bên nhau, cũng chỉ là khoảng trống để người ta lấp bằng phản bội.

Từ hôm đó, tôi không đi công tác xa nữa. Tôi chọn ở lại thành phố, làm việc ổn định để mỗi tối được đón con về. Và tôi học được rằng: Niềm tin – một khi vỡ – thì dù có yêu đến mấy cũng không thể lành lại như xưa.

Related Posts

My parents and brother refused to take my 15 year old daughter to the ER after she broke her leg. We don’t have time, they said. Then they made her walk for three hours. I didn’t shout. I did this. Four days later they were screaming in panic..

My parents and brother refused to take my 15 year old daughter to the ER after she broke her leg. We don’t have time, they said. Then…

At thirty-six, I married a homeless woman who later gave me two children — until one day, three luxury cars pulled up and exposed who she truly was, leaving everyone in town speechless.

At thirty-six, I married a homeless woman who later gave me two children — until one day, three luxury cars pulled up and exposed who she truly…

Young Triplets Vanished in 1981 — 30 Years Later Their Mom Makes a Shocking Discovery…

Young Triplets Vanished in 1981 — 30 Years Later Their Mom Makes a Shocking Discovery…On the night of June 14, 1981, the small town of Willow Creek…

Billionaire’s Blind Son Got Lost—Then The Poor Homeless Black Boy Did The Unthinkable

The rain struck the pavement like bullets, and seven-year-old Lucas Hartley stood paralyzed on the corner of 42nd and Lexington. His small fingers white-knuckled around the broken…

My Husband Slipped Sleeping Pills in My Tea—When I Pretended to Sleep, What I Saw Next Shook Me

My Husband Slipped Sleeping Pills in My Tea—When I Pretended to Sleep, What I Saw Next Shook MeMy heart was beating so loud I was sure David…

My Stepbrother Attacked Me—At the Promotion Ceremony, the General Roared “She Just Lost the Baby!”

My Stepbrother Attacked Me—At the Promotion Ceremony, the General Roared “She Just Lost the Baby!”The first thing I noticed wasn’t the applause; it was the weight of…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *