Nuôi trâu 30 năm hóa thần, 2 vợ chồng già nhìn cảnh tượng mà bật khóc

Ở một vùng quê yên bình ven sông Lam, ông Hinh và bà Bích sống trong một ngôi nhà cấp bốn đơn sơ đã hơn nửa đời người. Cách đó không xa, trong một chuồng cũ kỹ dưới gốc xoan già, có một con trâu mốc to lớn, hiền lành – mà cả làng đều quen gọi là “Cụ Trâu”.

Cụ Trâu đã ở với ông bà gần 30 năm, từ ngày ông Hinh còn trai trẻ. Nó gắn bó với ruộng vườn, kéo cày, kéo rơm, gánh lúa. Dù nhiều nhà đã bỏ trâu đi để mua máy móc, ông bà vẫn giữ nó lại, phần vì tình nghĩa, phần vì “nó như người nhà”.

Thế rồi mấy năm gần đây, trâu già yếu hẳn. Đứng lâu cũng run chân, ăn thì kén cỏ. Ông Hinh bàn với bà:
– “Mình già, trâu cũng già… Giữ thì thương, mà nó yếu thế này, chẳng lỡ lúc nào nằm xuống thì uổng. Hay mình bán đi, kiếm chút tiền thuốc men.”
Bà Bích nghe xong, ngồi lặng thinh, mắt đỏ hoe.

Hôm người ta đến bắt trâu, ông Hinh vuốt lưng nó, mắt rưng rưng. Con trâu cứ đứng im, thở hổn hển, đôi mắt đục ngầu, nhưng khi nghe tiếng gọi quen, nó quay đầu, rống lên một tiếng dài não ruột. Cả ông lẫn bà đều bật khóc. Ông thở dài:
– “Tội lắm… nhưng biết làm sao…”

Ngay lúc người lạ quàng dây vào cổ trâu để dắt đi, trời đang nắng bỗng tối sầm. Mây kéo vần vũ, gió thổi ào ào. Cây xoan trước sân bật gốc đổ ầm, suýt đè lên xe của người mua trâu. Trâu rống lên ba tiếng, mỗi tiếng vang rền như sấm, khiến người ta lạnh sống lưng.

Con trâu bỗng… quỳ hai chân trước xuống, cúi đầu như lạy. Cảnh tượng ấy khiến cả ông bà Hinh sững người. Người mua hoảng sợ, vội vàng buông dây, bỏ lại tiền cọc rồi lái xe đi thẳng, không quay đầu lại.

Đêm đó, bà Bích mơ thấy một người đàn ông mặc áo nâu sòng, tóc bạc trắng, tự xưng là “người xưa từng được trâu cứu khỏi lũ quét.” Cụ bảo:

“Đừng bán nó. Nó không phải trâu thường. Nó có duyên nợ với nhà này. Bao nhiêu kiếp trước từng giúp ông bà vượt khổ. Giữ nó lại, đến ngày nó đi, tự nhiên đất nhà sẽ nở lộc lành.”

Sáng hôm sau, bà kể cho ông nghe. Ông chỉ lặng người rồi gật đầu.

Từ hôm ấy, ông bà không nhắc đến chuyện bán trâu nữa. Họ chăm sóc nó như một người thân. Mỗi sáng ông ra vuốt ve nó, bà thì nấu cháo loãng pha muối đút cho nó ăn. Dù không còn kéo cày, trâu vẫn nằm yên bên gốc xoan, đôi mắt hiền lặng, dõi theo ông bà mỗi ngày.

Một năm sau, vào đúng mùng một Tết, con trâu nằm yên, đầu hướng về nhà, trút hơi thở cuối cùng. Trên trán nó hằn rõ ba vết sọc trắng như hình chữ “Nhân”.

Ít lâu sau, một doanh nghiệp đến thuê lại miếng đất sau nhà làm nhà máy nhỏ, trả giá gấp năm lần giá trị thật. Ông bà sống sung túc từ đó.

Câu chuyện về Con Trâu Già và điều kỳ lạ ấy, mãi về sau vẫn được người làng kể lại, như một lời nhắc:

“Có những thứ không chỉ là trâu – mà là ân tình của đất, của người, của trời.”

Related Posts

My brother, a police sergeant, arrested me at a family dinner for “impersonating a military officer.” He handcuffed me in front of my entire family, accusing me of faking my career and committing “stolen valor.” He thought he was exposing a fraud. He didn’t know he was arresting his commanding General.

My brother, a police sergeant, arrested me at a family dinner for “impersonating a military officer.” He handcuffed me in front of my entire family, accusing me…

On The Day Of My Graduation, My Entire Family Skipped To Attend My Sister’s Baby Shower Instead. As I Walked Across The Stage Alone, My Phone Buzzed With A Text From My Dad: ‘You Owe Us An Apology.’ Followed By 37 Missed Calls.

On The Day Of My Graduation, My Entire Family Skipped To Attend My Sister’s Baby Shower Instead. As I Walked Across The Stage Alone, My Phone Buzzed…

She Adopted 5 Boys Nobody Wanted— 25 Years Later, They Did the Unthinkable

She Adopted 5 Boys Nobody Wanted— 25 Years Later, They Did the UnthinkableOne fateful afternoon, while volunteering at a local child welfare center, Rosemary’s life took an…

“They made fun of me because I’m the son of a garbage collector—but at graduation, I only said one sentence… and everyone fell silent and cried.”

“They made fun of me because I’m the son of a garbage collector—but at graduation, I only said one sentence… and everyone fell silent and cried.”I’m Miguel,…

When Her Mother-in-Law Pulled the Chair Out from Under Her at a Family Dinner, the Eight-Months-Pregnant Woman Fell Hard — and the Scream That Followed Stopped Every Conversation in the Room…

When Her Mother-in-Law Pulled the Chair Out from Under Her at a Family Dinner, the Eight-Months-Pregnant Woman Fell Hard — and the Scream That Followed Stopped Every…

“Sometimes, silence carries more power than any pu:nch.”

“Sometimes, silence carries more power than any pu:nch.”Malik Turner adjusted the collar of his worn school uniform as he looked at himself in the mirror. It was…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *