Bà Lành – một người mẹ già góa bụa sống ở miền quê – có hai người con trai: anh cả là Hùng, sống ở thành phố; người con út là Đạt, sống cùng mẹ, chăm sóc bà trong tuổi già. Khi bà Lành quyết định chia đất làm di chúc, bà để phần nhiều hơn cho Hùng vì năm xưa ông bà tổ tiên để lại đất ở vùng đó là “đất trưởng nam”.
Đạt bất mãn, cho rằng suốt mười năm nay anh là người chăm mẹ, lo toan mọi việc. Trong cơn giận, Đạt buông lời cay nghiệt, đuổi mẹ ra khỏi nhà và tuyên bố: “Mẹ sống vì thằng Hùng thì về mà sống với nó đi!”
Bà Lành rời đi, ôm một túi đồ nhỏ và nước mắt đầy hai hàng. Bà đến thành phố tìm Hùng, nhưng cuộc sống đô thị không còn chỗ cho một bà mẹ quê già nua. Hùng, bận rộn với công việc, đưa mẹ vào viện dưỡng lão tư. Mọi chuyện tưởng chấm hết, nhưng bi kịch mới chỉ bắt đầu…
CẤU TRÚC CHIA CHƯƠNG GỢI Ý
Chương 1: Mái nhà cũ
Giới thiệu cuộc sống yên bình ở quê, Đạt chăm mẹ, bà Lành thường xuyên nhớ con cả.
Chương 2: Tờ di chúc
Bà Lành quyết định chia đất. Hùng nhận phần đất lớn hơn. Đạt giận dữ.
Chương 3: Lời nói cay nghiệt
Cuộc cãi vã nổ ra, Đạt đuổi mẹ khỏi nhà. Bà Lành lặng lẽ rời đi trong đêm mưa.
Chương 4: Thành phố lạ lẫm
Bà Lành tìm đến nhà Hùng, nhưng bị vợ Hùng lạnh nhạt. Hùng sắp xếp bà vào viện dưỡng lão.
Chương 5: Những ngày cuối
Trong viện dưỡng lão, bà Lành sống trong cô đơn, viết nhật ký gửi hai con. Tình cờ, một cô y tá tốt bụng gửi nhật ký cho Đạt.
Chương 6: Ăn năn
Đạt đọc những dòng nhật ký của mẹ, ân hận tột độ, lên thành phố tìm mẹ.
Chương 7: Mảnh đất cuối cùng
Bà Lành mất. Trong đám tang, Hùng và Đạt nhìn nhau không nói nên lời. Đạt từ chối nhận đất. Anh xin giữ lại căn nhà cũ, nơi từng là tổ ấm, để làm nhà tưởng niệm mẹ.