‘Mảnh đất này là của bà, t chỉ cho gia đình này ở nhờ thôi Giờ bà muốn lấy lại, cả nhà chuyển ra khỏi đây đi’.

Năm 1993, bà Năm quyết định sang tên cho con trai cả, mảnh đất 120 mét vuông ở đầu làng. Khi đó, bà chỉ nghĩ đơn giản: “Nó là trai trưởng, nó phải ở lại lo cho cha mẹ, còn mấy đứa sau rồi lấy chồng, lập nghiệp chỗ khác.” Sau đó ông Lâm mất để lại cho con trai Hùng mảnh đất để hương khói cho bố mẹ…
Hùng làm thợ điện, không giàu có nhưng chí thú làm ăn. Mảnh đất ấy, anh chắt chiu từng đồng để xây nên căn nhà cấp 4 khang trang, nơi bố mẹ và các em tụ họp mỗi dịp Tết. Ông Lâm mất, Hùng tiếp tục ở đó, gánh trách nhiệm nhang khói. Vợ anh cũng là người hiền lành, tảo tần.
Nhưng đến một ngày tháng 6, bà Năm đột ngột sang nhà, đi cùng là chú Ba – con trai bà – và thím Dậu. Gương mặt nghiêm nghị, ánh mắt lạnh lùng, bà thẳng thắn tuyên bố:
– Mảnh đất này là của bà, t chỉ cho gia đình này ở nhờ thôi Giờ bà muốn lấy lại, cả nhà chuyển ra khỏi đây đi.
Hùng chế//t lặng. Anh lặng lẽ mở két, lấy sổ đỏ đã sang tên từ năm năm trước, đặt trước mặt bà!
– Bà đất này bố con sang tên cho con rồi, con xây nhà, con ở, lo thờ cha… Giờ nếu bà cần tiền, con có thể gửi bà 1,5 tỷ để dưỡng già. Còn nơi này, cho con ở để thờ cúng cha mẹ…
Nhưng bà Năm chỉ lắc đầu, gạt phăng:
–Tiền không cần Chú thím mày nói đúng, đất này để nhà nước chia lại cũng chẳng lỗ bán được đầy tiền, còn hơn sau này con cái mày chiếm…Hùng không ngờ người bà nội lại nhẫn tâm đến thế…anh lặng lẽ đưa vợ con rời dì…nhưng chỉ 1 năm sau bà nội bất ngờ gọi điện cho Hùng…

…nhưng chỉ một năm sau, bà Năm bất ngờ gọi điện cho Hùng.

Giọng bà bên kia điện thoại khản đặc, chẳng còn cái vẻ đanh thép như ngày xưa đến đòi nhà:

– Hùng… về được không con… bà… bà bệnh rồi…

Nghe đến đó, Hùng đứng lặng trong xưởng điện, đôi tay dính đầy mỡ nhớt, chiếc tua-vít rơi đánh “keng” xuống sàn. Gần một năm qua, anh không một lần về lại căn nhà cũ. Sau ngày dọn đi, cả xóm xì xào: người thì thương Hùng, người thì bảo “của hồi môn trai trưởng mà cũng không giữ nổi.” Anh thuê trọ ở khu chợ huyện, làm hai ca điện nước mỗi ngày để lo cho hai đứa con ăn học.

Anh chưa từng oán bà, chỉ tự nhủ: “Mình là con, không có quyền trách mẹ.”

Chiều hôm đó, Hùng khăn gói về làng.

Căn nhà cấp 4 anh từng xây bằng mồ hôi nước mắt nay đã sập tường trái, mái ngói rơi lổm ngổm ngoài sân. Cửa mở toang, thím Dậu không thấy đâu, chú Ba nghe nói đã vào miền Nam làm ăn. Còn bà Năm — nằm một mình trên chiếc giường tre cũ, người gầy rộc như que củi.

Thấy Hùng bước vào, bà rướn người, đôi mắt đã mờ đục ngấn nước:

– Bà tưởng… tụi nó thương bà. Ai ngờ… tụi nó bán đất chia nhau tiền… nói là cho bà dưỡng già, rồi bỏ đi hết…

– Con xin lỗi, nhưng con không thể về đây sống được nữa…

Hùng nói, giọng nghèn nghẹn. Nhưng rồi anh quay đi, ra sau nhà, nơi bàn thờ ông Lâm đã phủ bụi. Anh lặng lẽ rút trong túi ra một nén nhang, thắp lên, không nói một lời. Chỉ cúi đầu rất sâu.

Hai tháng sau, bà Năm mất.

Không ai về lo hậu sự ngoài Hùng và vợ con. Căn nhà không còn, đất cũng đã sang tên người khác. Hùng dùng số tiền ít ỏi mình có để dựng một mái che tạm, xin dựng bàn thờ bà cạnh ông Lâm – ngay nơi nền đất cũ.

Sau ngày đó, Hùng lại quay về thị trấn, tiếp tục cuộc sống. Nhưng mỗi năm giỗ bà, giỗ cha, anh đều về, bày mâm cúng đơn sơ, gọi tên cha mẹ – như chưa từng có những ngày bị đuổi đi.

Mãi về sau, người làng vẫn nhắc:

“Có hiếu như thằng Hùng, chịu thiệt cả đời mà vẫn không oán nửa lời.”
Còn đám con cháu nhà chú Ba, thím Dậu, sau này chia nhau mảnh đất, cãi nhau đến kiện tụng, cuối cùng rã đám, chẳng ai còn đoái hoài tới gốc rễ.

Bởi vì… nhà thì có thể chia, nhưng tình nghĩachữ hiếu – không thể đo bằng mét đất hay tỷ đồng.

Related Posts

“Get out of the way, you cripple!” – A tall bully yelled and kicked a disabled girl causing her to fall down at a bus stop, then 99 cyclists passing by saw and…

“Get out of the way, you cripple!” – A tall bully yelled and kicked a disabled girl causing her to fall down at a bus stop, then…

After being tricked into going to prison by my husband in his stead, the maid took my place as his wife. On the day of my release, they humiliated me with three “gifts” to welcome me back and the theft of my biological daughter’s only inheritance.

After being tricked into going to prison by my husband in his stead, the maid took my place as his wife. On the day of my release,…

I Gave a Broken Old Man My Last $10 for Milk. Hours Later, I Heard a Deafening Thunder. My Mom Locked the Doors. 500 Bikers Were Outside Our House, Their Engines Roaring, and They Were Looking for Me.

I Gave a Broken Old Man My Last $10 for Milk. Hours Later, I Heard a Deafening Thunder. My Mom Locked the Doors. 500 Bikers Were Outside…

15 CHILDREN VANISHED ON A FIELD TRIP IN 1986 — 39 YEARS LATER, THEIR SCHOOL BUS IS FOUND BURIED UNDERGROUND…

15 CHILDREN VANISHED ON A FIELD TRIP IN 1986 — 39 YEARS LATER, THEIR SCHOOL BUS IS FOUND BURIED UNDERGROUND…In the spring of 1986, fifteen children and…

Her Husband Threw Her and Their Son Out in the Rain — His Mistress Gave the Wife $500 and Whispered, “Come Back in Three Days… You’ll See Something Unexpected.”

It was raining hard that evening in Seattle, the kind of cold, relentless drizzle that seeps into your bones.Grace Miller stood outside her own house — the…

On the day I turned eighteen, my mother threw me out the door. But years later, fate brought me back to that house, and in the stove, I discovered a hiding place that held her chilling secret.

On the day I turned eighteen, my mother threw me out the door. But years later, fate brought me back to that house, and in the stove,…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *