Ánh nắng ban ngày lấp lánh xuyên qua những khung cửa kính, phủ lên khuôn viên nhà hàng sang trọng một màu vàng ấm áp. Tiếng cười nói rộn rã của khách mời, tiếng nhạc du dương từ dàn nhạc, tất cả tạo nên một không khí hân hoan ngập tràn. Cô dâu, Linh, đứng bên cạnh chú rể, Đức, tay trong tay, gương mặt ánh lên niềm hạnh phúc vẹn tròn sau bao nhiêu ngày mong đợi. Nhưng trong lòng Linh, một cảm giác lẫn lộn bất an vẫn âm ỉ, như ngọn lửa nhỏ khó dập tắt dù cô cố gắng che giấu.
Linh biết rõ chuyện không đơn giản khi bước chân vào gia đình Đức – một gia đình giàu có nhưng cũng đầy áp lực và định kiến. Những lời đồn thổi về cô, sự d:è b:ỉ:u của người nhà chồng luôn như những m:ũ:i k:i:m ch:â:m ch:í:ch vào lòng. Nhưng hôm nay, giữa ngày trọng đại, cô quyết không để những lời cay độc ấy làm tổn thương mình. Cô muốn chứng minh rằng mình xứng đáng, rằng cô có quyền được hạnh phúc.
Bữa tiệc đang diễn ra vui vẻ thì bỗng nhiên, giọng nói nh:ọ:n ho:ắt của dì Mai – người chị họ của Đức, vang lên từ phía bàn gia đình nhà trai, khiến mọi người dừng lại ngạc nhiên. “Cô chỉ là con gái của người làm thuê, chẳng biết xứng đáng gì với gia đình nhà chúng tôi!” Dì Mai nói lớn, lời lẽ đanh thép như một m:ũ:i d:a:o đ:â:m thẳng vào trái tim Linh.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô dâu, không ít người thì thầm bàn tán. Mặt Linh như đóng băng, t:i:m cô đ:ậ:p mạnh, hơi thở cô trở nên gấp gáp.