Gia đình bà Lan vốn thuần nông, gốc gác mấy đời ở một làng quê nghèo ven sông Hồng

Gia đình bà Lan vốn thuần nông, gốc gác mấy đời ở một làng quê nghèo ven sông Hồng. Chồng bà mất sớm khi các con còn nhỏ, để lại một mình bà gồng gánh cả gia đình. Ngày đó, bà vừa làm ruộng, vừa đi cấy thuê, ban ngày nhịn đói, ban đêm thức khâu vá thuê kiếm từng đồng lo cho ba đứa con ăn học tử tế. Hàng xóm ai cũng thương bà “gà mái nuôi con”, lưng còng dần theo năm tháng nhưng ánh mắt bà lúc nào cũng sáng lên niềm hy vọng vào tương lai các con.

Năm tháng trôi qua, ba đứa con của bà – H.V.T (1985), H.V.H (1979), và H.T.Q (1975) – đều trưởng thành, người làm công chức, người buôn bán nhỏ, người mở tiệm sửa chữa. Cô cháu gái nhỏ nhất – bé N.D.K.Ph (2019) – là niềm vui tuổi già của bà. Cậu út Tuân sinh năm 1990 tuy không học cao nhưng sống rất tình cảm, luôn kề cận bên mẹ.

Hè năm đó, các con bàn nhau tổ chức một chuyến đi nghỉ mát đưa bà Lan đi du lịch Hạ Long – mảnh đất mà cả đời bà chưa từng đặt chân tới. Bà Lan thoạt đầu nhất quyết từ chối, phần vì tiết kiệm, phần vì sợ sóng gió, bà nói:
— “Tao sống từng này tuổi rồi, chỉ quen ruộng lúa, biết gì biển với đảo đâu mà đi.”
Nhưng vì chiều lòng các con, bà cũng gật đầu.

Chuyến đi ấy, gia đình có tám người: ba người con lớn, hai đứa cháu, bà Lan, cậu Tuân và ông Hùng – anh rể. Họ thuê tàu nhỏ để tham quan vịnh, ngắm hoàng hôn, ăn hải sản và hát karaoke giữa biển. Tiếng cười vang lên rộn rã giữa sóng nước mênh mông. Bà Lan dù không quen, nhưng cũng mỉm cười hạnh phúc:
— “Chắc bố các con ở trên trời cũng vui.”

Thế nhưng buổi chiều định mệnh hôm ấy, trời bất ngờ đổi gió. Mưa lớn đổ ập, gió lốc giật mạnh cuốn theo sóng biển gào thét. Chiếc tàu bé nhỏ không thể chống chọi. Trong tích tắc, tàu bị lật giữa biển khơi. Mọi thứ chỉ còn là tiếng la hét, tiếng sóng và rồi im bặt…

Khi lực lượng cứu hộ vớt được người sống sót, chỉ còn bà Lan và con trai út – Tuân – được cứu. Sáu người còn lại – ba người con, hai đứa cháu và anh rể – vĩnh viễn nằm lại dưới lòng biển Hạ Long.

Ngày đưa tang, cả làng phủ khăn trắng. Bà Lan như già thêm chục tuổi chỉ sau một đêm. Người đàn bà từng trải qua biết bao khổ cực ấy, nay mắt khô lệ, không còn sức khóc nữa. Bà ngồi lặng bên bàn thờ nghi ngút khói hương, bàn tay run run vuốt lên di ảnh từng đứa con, đứa cháu mà mình từng nuôi nấng, từng ôm vào lòng.

Chỉ còn Tuân – người con trai út – là chỗ dựa cuối cùng của bà. Cả hai không ai nói nhiều, chỉ âm thầm sống bên nhau, mỗi ngày đều thắp hương, đọc tên từng người đã mất như một cách níu giữ ký ức. Với bà Lan, chuyến đi ấy là cả một trời hạnh phúc… và cũng là khúc cuối của một cuộc đời mẹ.

Related Posts

She Adopted 5 Boys Nobody Wanted— 25 Years Later, They Did the Unthinkable

She Adopted 5 Boys Nobody Wanted— 25 Years Later, They Did the UnthinkableOne fateful afternoon, while volunteering at a local child welfare center, Rosemary’s life took an…

“They made fun of me because I’m the son of a garbage collector—but at graduation, I only said one sentence… and everyone fell silent and cried.”

“They made fun of me because I’m the son of a garbage collector—but at graduation, I only said one sentence… and everyone fell silent and cried.”I’m Miguel,…

When Her Mother-in-Law Pulled the Chair Out from Under Her at a Family Dinner, the Eight-Months-Pregnant Woman Fell Hard — and the Scream That Followed Stopped Every Conversation in the Room…

When Her Mother-in-Law Pulled the Chair Out from Under Her at a Family Dinner, the Eight-Months-Pregnant Woman Fell Hard — and the Scream That Followed Stopped Every…

“Sometimes, silence carries more power than any pu:nch.”

“Sometimes, silence carries more power than any pu:nch.”Malik Turner adjusted the collar of his worn school uniform as he looked at himself in the mirror. It was…

The poor Black boy asked the paralyzed millionaire, ‘Can I cure you in exchange for that leftover food?’ She smiled — and then everything changed…

The poor Black boy asked the paralyzed millionaire, ‘Can I cure you in exchange for that leftover food?’ She smiled — and then everything changed…On a scorching…

53 Bikers Showed Up To A Homeless Veteran’s Funeral When His Own Children Refused To Claim His Body…

“No one came to claim the body.”Those were the words that haunted Tom Harris, the funeral director in Dayton, Ohio, as he stared at the manila file…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *