“Cô đâu có xứng với gia đình tôi…”và rồi mẹ chồng phải hối hận ko kịp

“Cô đâu có xứng với gia đình tôi…”và rồi
Tôi vẫn nhớ ánh mắt mẹ chồng trong ngày đám cưới – không phải ánh nhìn trìu mến của một người sắp có con dâu, mà là sự săm soi, cân đo từ trang sức đến cách tôi nói năng, đi đứng. Bà nổi tiếng khó tính trong khu phố, lại luôn tự hào con trai mình là giảng viên đại học, chẳng thiếu người theo đuổi.
Còn tôi, làm văn phòng nhà nước, ngoại hình bình thường, gia đình thì kinh doanh đất đai ở quê. Không giàu sang phô trương, nhưng tử tế, nền nếp. Chỉ có điều – nhà tôi không nói nhiều.
Ngay từ buổi đầu gặp mặt, mẹ chồng đã hỏi
:
– Nhà cô có mấy anh chị em? Bố mẹ làm gì? Có nhà thành phố chưa?
Tôi cười, trả lời đủ, nhưng không khoe khoang. Tôi biết bà chưa hài lòng, bởi sau đó, nghe phong thanh bà nói với hàng xóm:
– Cưới vợ cho thằng Minh mà tôi thấy cứ không yên tâm… nhìn hiền quá, không biết có gánh vác được không. Nhà nội ngoại thì chẳng thấy nói gì đến của hồi môn.
Tôi im lặng. Nhưng bố tôi thì không.
Ngày cưới, khi nghi thức trao lễ bắt đầu, MC bất ngờ gọi tên bố tôi lên phát biểu đôi lời. Ông đứng lên, dáng đi chậm rãi, ăn vận giản dị, nhưng phong thái vững vàng. Ông nói:
– Gả con gái là gả cả một phần ti/m mình. Tôi không để cháu bước về nhà chồng với hai bàn tay trắng. Tôi xin gửi lại cháu 7 cuốn sổ đỏ đứng tên riêng nó – đất bố mẹ chia từ giờ, để con an tâm làm dâu.
Mọi người rì rầm. Mẹ chồng khựng lại, ánh mắt thoáng sửng sốt. Ông chưa dừng lại:
– Và đây là 5 cây vàng, do hai người chú của cháu – em trai tôi – gom góp, để gọi là “vốn riêng” cho cháu khi về nhà mới.
Rồi hai chú tôi lần lượt bước lên, trao từng cây vàng cho tôi trước sự chứng kiến của họ hàng hai bên và cả quan viên…trong khi đó mẹ chồng tôi bất ngờ, lúc này chồng mời thì thầm vào tai mẹ nói ra thân thế của gia đình tôi…

Rồi hai chú tôi – em ruột của ba – lần lượt bước lên, trang nghiêm và dứt khoát, đặt từng cây vàng vào tay tôi trước sự chứng kiến của họ hàng hai bên và cả quan viên hai họ.

Mỗi cây vàng rực rỡ được trao như một lời khẳng định:

“Gia đình chúng tôi trân trọng con bé, và không để nó chịu ấm ức thêm một ngày nào nữa.”

Không khí trong sảnh cưới bỗng chốc lặng đi, mọi ánh mắt đổ dồn về tôi – cô dâu đang ngồi cạnh chú rể, tay cầm khay vàng, gương mặt vẫn còn chút bối rối nhưng ánh mắt đã bắt đầu rưng rưng. Ai cũng tưởng tôi là cô gái nghèo, mồ côi cha từ nhỏ, mẹ lại bệnh tật, từng bị mẹ chồng khinh thường… Nhưng giờ thì mọi thứ đảo ngược.

Mẹ chồng tôi – bà Mai – đứng đó, sững sờ. Tay run nhẹ, mắt chao đảo, rõ ràng không hiểu nổi điều gì đang xảy ra. Từ đầu đến giờ, bà vẫn giữ nét mặt kiêu hãnh, lạnh nhạt, chỉ chờ cho buổi lễ kết thúc để “giữ thể diện” là chính. Nhưng từng cây vàng đặt lên khay như những cái tát âm thầm mà nặng nề lên lòng tự cao của bà.

Lúc ấy, chồng tôi – Hưng – nhẹ nhàng bước tới, khẽ cúi người thì thầm vào tai mẹ:

“Mẹ à… con biết mẹ từng không thích cô ấy. Nhưng mẹ có biết cô ấy là con gái út của chủ tịch tập đoàn Minh Khải – người mà mẹ từng cầu xin hợp tác ba năm trước không thành đấy không? Ba vợ con, vì muốn con gái sống khiêm tốn, đã giấu toàn bộ thân thế… Con cũng không biết cho đến khi gặp riêng ông hôm qua.”

Gương mặt mẹ chồng tôi tái đi. Bà loạng choạng như sắp ngã. Cả hội trường chưa ai để ý đến sự biến sắc đó, họ chỉ thấy bà quay sang nhìn tôi bằng ánh mắt khác hẳn – không còn khinh miệt, mà là run rẩy và bối rối.

Tôi đứng dậy, bước đến cạnh chồng, cúi đầu cảm ơn hai chú và gia đình, rồi nhẹ nhàng nắm tay mẹ chồng.

“Con vẫn là con dâu của mẹ, dù mẹ có biết hay không. Nhưng từ nay, xin mẹ hãy cho con được làm con dâu đúng nghĩa – không vì tiền bạc hay thân thế, mà vì con yêu Hưng và trân trọng gia đình này.”

Cả khán phòng lặng như tờ. Có người rưng rưng. Có người thầm ngưỡng mộ.

Và mẹ chồng tôi… bà bất ngờ ôm chầm lấy tôi, nghẹn ngào:

“Mẹ… xin lỗi con. Mẹ đã sai… Mẹ chỉ mong con tha thứ, và cho mẹ một cơ hội làm lại.”

Tiếng pháo cưới vang lên rộn rã, không còn là một đám cưới đơn thuần – mà là một khoảnh khắc đổi thay, là ngày tôi bước vào nhà chồng không phải với thân phận con dâu thấp kém, mà là người phụ nữ mang theo cả tình yêu, lòng tự trọng và sự bao dung.

Và có lẽ, đó mới là của hồi môn lớn nhất mà tôi mang theo trong ngày cưới.

Related Posts

“Get out of the way, you cripple!” – A tall bully yelled and kicked a disabled girl causing her to fall down at a bus stop, then 99 cyclists passing by saw and…

“Get out of the way, you cripple!” – A tall bully yelled and kicked a disabled girl causing her to fall down at a bus stop, then…

After being tricked into going to prison by my husband in his stead, the maid took my place as his wife. On the day of my release, they humiliated me with three “gifts” to welcome me back and the theft of my biological daughter’s only inheritance.

After being tricked into going to prison by my husband in his stead, the maid took my place as his wife. On the day of my release,…

I Gave a Broken Old Man My Last $10 for Milk. Hours Later, I Heard a Deafening Thunder. My Mom Locked the Doors. 500 Bikers Were Outside Our House, Their Engines Roaring, and They Were Looking for Me.

I Gave a Broken Old Man My Last $10 for Milk. Hours Later, I Heard a Deafening Thunder. My Mom Locked the Doors. 500 Bikers Were Outside…

15 CHILDREN VANISHED ON A FIELD TRIP IN 1986 — 39 YEARS LATER, THEIR SCHOOL BUS IS FOUND BURIED UNDERGROUND…

15 CHILDREN VANISHED ON A FIELD TRIP IN 1986 — 39 YEARS LATER, THEIR SCHOOL BUS IS FOUND BURIED UNDERGROUND…In the spring of 1986, fifteen children and…

Her Husband Threw Her and Their Son Out in the Rain — His Mistress Gave the Wife $500 and Whispered, “Come Back in Three Days… You’ll See Something Unexpected.”

It was raining hard that evening in Seattle, the kind of cold, relentless drizzle that seeps into your bones.Grace Miller stood outside her own house — the…

On the day I turned eighteen, my mother threw me out the door. But years later, fate brought me back to that house, and in the stove, I discovered a hiding place that held her chilling secret.

On the day I turned eighteen, my mother threw me out the door. But years later, fate brought me back to that house, and in the stove,…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *