Chú chó c/ắ/n váy cô gái sân bay, 10 phút sau ai cũng ng/ã ng/ửa khi biết sự thật…Sân bay Tân Sơn Nhất giữa trưa oi ả, hàng dài người nối đuôi nhau làm thủ tục. Bỗng một tiếng hét thất thanh vang lên, khiến mọi ánh mắt đổ dồn về phía quầy check-in số 5. Một cô gái trẻ giật mình nhảy dựng lên, váy bị gi/ật mạnh từ phía sau — và th;ủ ph;ạm lại là… một chú chó! Không ai ngờ rằng, chỉ mười phút sau, sự thật phía sau hành động kỳ lạ đó lại khiến cả sân bay r/úng đ/ộng.

Ngọc – một cô gái 26 tuổi, làm việc trong ngành truyền thông – đang tất bật chuẩn bị cho chuyến bay đi Đà Nẵng. Cô mặc một chiếc váy đỏ, dáng dài, trông rất năng động và trẻ trung. Dù bề ngoài bình tĩnh, Ngọc trong lòng khá bối rối vì đây là chuyến công tác đầu tiên cô phải tự đi một mình.
Cách đó không xa, chú chó Golden Retriever tên là Mì – thuộc về một hành khách lớn tuổi tên ông Tư – đang nằm ngoan ngoãn bên cạnh chiếc vali. Ông Tư, người gốc miền Tây, lên thành phố để sang Mỹ đoàn tụ cùng con cháu, dắt theo Mì như một món quà bất ngờ cho đứa cháu gái nhỏ. Mì đã được huấn luyện bài bản, đeo dây và có lồng vận chuyển đầy đủ theo quy định.
Bất ngờ, khi Ngọc vừa kéo vali đi ngang qua, chú chó bỗng gầm gừ rồi ph//óng v;ụt ra, lao thẳng tới cô gái. Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt. Ngọc chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy váy bị kéo mạnh từ phía sau. Một tiếng rách nhẹ vang lên, kèm theo tiếng h/ét thất thanh:
– Trời đất ơi! Cái gì vậy?!
Ngọc quay đầu, hoảng hốt. Chú chó Mì đang ngậm lấy phần đuôi váy của cô, kéo giật không buông. Người dân xung quanh nhốn nháo, bảo vệ sân bay cũng lao tới. Ông Tư luống cuống chạy lại, kéo dây dắt nhưng Mì không chịu nhả.
Ngọc vừa xấu hổ vừa bực bội, gắt lên:
– Chú trông chó kiểu gì vậy? Nó bị đ//i/ên à?
Một nhân viên sân bay trẻ tuổi tên Nam cố gắng trấn an:
– Mọi người bình tĩnh, để tôi kiểm tra. Có thể con chó thấy gì đó bất thường.
Mì lúc này đã buông váy Ngọc ra, nhưng thay vì bỏ đi, nó lại đứng trước cô gái, sủa từng hồi ngắn, mắt nhìn chằm chằm vào… chiếc túi xách cô đang đeo chéo trước ngực.
Nam nghiêng người lại gần chiếc túi, nét mặt chợt nghiêm lại.
– Chị… cho em xin kiểm tra túi một chút được không?
Ngọc chau mày, định phản đối thì ông Tư nói xen vào:
– Cậu này làm bên an ninh sân bay đó cô. Để người ta kiểm tra đi cho yên tâm.
Dù hơi miễn cưỡng, nhưng ánh mắt mọi người đang đổ dồn khiến Ngọc không còn cách nào khác. Cô mở túi, đưa cho Nam xem….