Bà cụ già bị ba người con đùn đẩy nhau “không muốn nuôi” cho đến ngày bà m-/ất, di chúc được mở ra đứa nào cũng ti;/ếc đ:;ứt r:;uột khi 3 tỷ t:;iết kiệm của bà không để lại cho con mà để cho…
Bà Tư – go;/á bụa từ năm 50 t;/uổi – một mình nuôi ba người con trưởng thành: Toàn, Tín, Tùng.
Bà không học cao, chỉ buôn bán tạp hóa nhỏ. Suốt mấy chục năm, bà tằn tiện từng đồng, chẳng bao giờ tiêu xài cho bản thân.
Khi ngoài 80, bà Tư b:;ắt đầu yếu, hay quên, hay tiểu đêm, chân run tay lẩy bẩy. Thay vì bàn nhau chăm sóc, ba người con b:;ắt đầu cuộc chiến đùn đẩy:
Anh cả Toàn viện cớ: “Nhà con chật, con cái còn nhỏ, mẹ ở với em út đi.”
Anh hai Tín bảo: “Vợ con khó tính, mẹ về nhà anh Toàn hợp hơn.”
Út Tùng viện lý do đi công tá:;c xa triền miên.
Cuối cùng, bà bị đưa đi viện dưỡng lão. Ngày tiễn bà, không ai kh:;óc. Cả ba chỉ nghĩ:
“Già rồi, lẫn rồi, s:;ống không bao lâu. Mà t:;iền bà có bao nhiêu đâu.”
Trong ba năm ở viện dưỡng lão, mỗi năm bà Tư được thăm… ba lần, vào dịp Tết.
Mỗi lần, ba anh em đến mang bánh, vài trăm ngàn, chụp hình đăng Facebook tỏ vẻ hiếu thảo, rồi lướt về thật nhanh.
Sau đó, Bà Tư m:;ất vào một ngày mưa. Đám tan:/g đơn sơ, ba anh em về làm cho tròn nghĩa vụ.
Mãi đến ngày luật sư xuất hiện để công bố di chúc, họ mới b:;ắt đầu thấy b:;ất ngờ:
“Tôi – Nguyễn Thị Tư – hiện có khoản t:;iết kiệm 3 tỷ đồng tại ngân hàng X.
Số t:;iền này tôi không để lại cho ba người con r:;uột của tôi mà sẽ để lại toàn bộ số t:;iền đó cho…