Anh Đ ơi, về với em đi… Em biết phải làm sao bây giờ?

Anh Đ ơi, về với em đi… Em biết phải làm sao bây giờ?

Gió biển tháng Bảy mang theo mùi mặn chát, quất ràn rạt vào khuôn mặt chị L. Tấm áo mưa nhàu nát không che nổi đôi vai run rẩy và ánh mắt đờ đẫn, đỏ hoe. Trên đầu chị, chiếc khăn tang trắng xộc xệch bay phấp phới trong làn mưa xám xịt. Chị lại ra bãi biển, nơi mà hơn nửa tháng nay ngày nào cũng in dấu chân chị, bắt đầu từ khi anh Đ – chồng chị – không trở về sau chuyến đánh cá cuối cùng.

Đó là một đêm tối trời, biển động dữ dội. Tin báo bão phát vào lúc trời đã tối sầm, không ai ngờ nó chuyển hướng nhanh đến vậy. Chuyến ra khơi của nhóm ngư dân làng biển tưởng như bình thường, ai ngờ đâu lại trở thành chuyến đi không hẹn ngày về. Sáu người đi, năm người đã tìm được xác. Còn anh Đ – chồng chị – vẫn biệt tăm giữa lòng biển mênh mông.

Chị L ngồi bệt giữa cát ướt, nước mưa và nước mắt hòa lẫn, rơi xuống bức ảnh nhỏ đã nhòe nước trong tay. Đó là ảnh cưới của hai vợ chồng. Ngày ấy anh Đ còn cười rất tươi, ôm vai chị thật chặt. Chị siết lấy tấm hình, ngửa mặt gào vào khoảng không:

“Anh Đ ơi! Về với em đi anh! Về đi rồi mình sống đạm bạc cũng được, anh đừng dọa em nữa… Anh ơi, em biết phải làm sao bây giờ…”

Tiếng gọi của chị xé lòng người. Những người dân làng đánh cá không ai là không biết đến chị L – người đàn bà ngày nào cũng ra biển, khóc đến khản giọng, chờ đến lúc không còn ai trên bãi cát mới lầm lũi đi về. Họ thương chị, có người đến dỗ dành, có người chỉ biết lặng lẽ quay đi vì không biết nói gì hơn. Chị không trách ai cả. Chị chỉ nhớ anh.

Ngày trước, anh Đ khỏe mạnh, vui tính, hay trêu chị mỗi buổi sáng: “L lấy chồng đi biển có nhớ không?” Chị chỉ mắng yêu: “Biển mà nuốt anh, em kéo anh lên!” Ngờ đâu…

Người ta bảo, có khi xác anh bị cuốn đi xa, có khi không bao giờ tìm thấy. Nhưng chị không tin. Chị bảo anh chưa về vì còn điều chưa dứt. Vì chưa kịp dặn chị lời cuối. Vì anh biết chị vẫn đợi.

Chiều nay, biển lại sắp mưa. Bầu trời tím sẫm, gió rít từng hồi. Người ta chạy vào trú hết. Riêng chị L vẫn đứng đó, áo mưa dán chặt vào người, đôi mắt dõi về phương xa vô vọng.

Chị lại khẽ gọi, lần này không gào nữa, mà thầm thì như nói với người đang đứng bên:

“Anh Đ… Em biết phải làm sao bây giờ, hả anh?”

Câu hỏi ấy, chẳng ai trả lời được. Biển cũng im lặng, chỉ còn tiếng sóng vỗ u u như tiếng người xa thẳm vọng về.
Nhưng chị tin – ở đâu đó, anh vẫn nghe thấy. Và một ngày nào đó, dù chỉ là một giấc mơ, anh sẽ về… để ôm chị, và nói:

Related Posts

Pregnant Student Missing, Family Thought Dead: 12 Years Later, an Orphan Uncovers a Heartbreaking Truth.

Pregnant Student Missing, Family Thought Dead: 12 Years Later, an Orphan Uncovers a Heartbreaking Truth.It was a stifling summer afternoon twelve years ago, in the quiet suburbs…

Bikers Found A Teenage Girl Selling Her Body At Night To Feed Her 3 Little Brothers

Bikers Found A Teenage Girl Selling Her Body At Night To Feed Her 3 Little BrothersThe biker saw the teenage girl approach his friend’s truck at the…

When Eli and Noah, two brothers just five and three years old, were left at the gates of St. Helena Orphanage, they didn’t cry right away. They just stood there—hands clasped, eyes wide—as their parents’ old car disappeared down the dirt road.

When Eli and Noah, two brothers just five and three years old, were left at the gates of St. Helena Orphanage, they didn’t cry right away. They…

It was a gray afternoon when Lila, a 10-year-old girl with a small silver cross around her neck, knelt quietly at the side of St. Mary’s Church. Her eyes were fixed on the candles flickering inside, her lips moving in silent prayer. Every evening after chores at the orphanage, she came here—to ask God for just one thing:

It was a gray afternoon when Lila, a 10-year-old girl with a small silver cross around her neck, knelt quietly at the side of St. Mary’s Church….

 Twins warn dad about stepmom—he hides under bed and can’t believe what he sees…

Twins warn dad about stepmom—he hides under bed and can’t believe what he sees…The late afternoon sun bathed the well-kept garden, its vibrant colours reflecting the joy…

24 years trapped underground… and no one noticed.

24 years trapped underground… and no one noticed.For decades, in a seemingly peaceful neighborhood, a young woman disappeared without a trace. Her father said she had run…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *