Bà cụ mất trong giấc ngủ yên lành giữa đêm, nhẹ nhàng như một chiếc lá rơi xuống đất sau mùa gió chướng. Cả nhà đều nghĩ đó là một sự ra đi thanh thản – sau gần trăm tuổi, bà đã sống một đời tròn đầy, con cháu đông đủ, chẳng còn điều gì vướng bận.
Sáng hôm sau, khi người thân chuẩn bị làm lễ khâm liệm, điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Mỗi người khi tiến lại gần để thay áo tang hay chạm tay tiễn biệt, đều bất giác rụt tay lại. Dù giữa ngày hè oi ả, làn da bà cụ vẫn lạnh buốt như băng. Có người vừa chạm vào đã run lên, nói như gió lùa qua xương sống. Không ai dám nói gì lớn tiếng, chỉ đưa mắt nhìn nhau lo lắng.
Gia đình đành mời thầy cúng trong làng – một người có uy tín, đã giúp bao nhà lo chuyện hậu sự. Ông thầy vừa bước chân vào gian thờ, chưa kịp đốt nén nhang, đã khựng lại. Nhìn vào gương mặt bà cụ, ông tái mặt. Không làm lễ, không đọc chú, ông chỉ nhìn con cháu rồi nói đúng một câu:
“Đừng chôn bà ấy… nếu không, ba ngày nữa sẽ có người theo bà đi.”
Câu nói như sét đánh ngang tai. Cả nhà hoảng loạn, nhưng ông thầy không giải thích thêm lời nào, chỉ lặng lẽ rút lui. Trong cảnh rối bời, người cháu trưởng quyết định đưa bà lên bệnh viện tỉnh để làm khám nghiệm – như một cách để yên tâm.
Kết quả khiến ai cũng sững sờ: bà cụ không chết vì tuổi già như tưởng tượng. Bà đã uống một lượng thuốc ngủ cao bất thường, dẫn đến ngừng tim trong đêm. Trên bàn cạnh giường còn sót lại một vỏ thuốc rỗng, bị che giấu khéo léo.
Người thân dần nối lại các chi tiết: gần đây bà cụ hay trầm tư, nói về “một lời hứa chưa trọn”, hay nhắc tên một người đã mất mấy chục năm. Hóa ra, ngày xưa bà từng có một mối tình bị gia đình ngăn cấm. Người ấy vì bà mà rời đi biệt xứ, rồi chết nơi xứ người. Bà giữ kín suốt đời, chưa từng hé nửa lời với ai.
Câu “đừng chôn” không phải vì điềm dữ – mà vì ông thầy cúng, bằng trực giác, hiểu rằng cái chết của bà chưa trọn vẹn. Và đúng như ông nói: nếu không phát hiện kịp, có thể một người cháu – đang dùng loại thuốc ngủ tương tự do stress – sẽ là người “theo bà đi” vì dùng quá liều trong nỗi đau mất mát.
Bà ra đi mang theo bí mật, nhưng cũng để lại một cơ hội cứu người.