Đám tang chị Hà – vợ anh Trung – diễn ra trong bầu không khí đau thương tột độ. Chị mất đột ngột trong một vụ cháy nhà trọ khi đang đi công tác ở tỉnh. Thi thể được người ta báo là cháy đen, nhưng may mắn phần đầu và khuôn mặt vẫn còn nguyên vẹn do được quấn khăn lúc ngủ. Người nhà chỉ còn biết nhận dạng qua chiếc nhẫn cưới và nốt ruồi nơi cổ.
Thi thể được trang điểm kỹ càng, nằm trong quan tài lạnh lẽo. Anh Trung quỳ suốt từ đêm qua, không rời mắt khỏi vợ. Đến sáng, trước khi đóng nắp, anh gạt nước mắt, đưa tay vuốt nhẹ lên má vợ lần cuối.
Nhưng vừa rời tay… một mảnh lớp da má của chị rụng xuống, để lộ một vùng da trắng bệch – với một khuôn mặt hoàn toàn khác.
Tiếng hét đầu tiên vang lên từ người em gái:
– Đó… đó không phải là chị Hà!!!
Cả nhà sững sờ. Gương mặt thật dưới lớp trang điểm là của một cô gái trẻ hơn nhiều, sống mũi khác, không có nốt ruồi dưới cổ như Hà, và đặc biệt… là hàm răng có niềng.
Mọi người lùi lại trong kinh hoàng. Người dì ngất xỉu. Họ hàng nháo nhào. Có người hét lên:
– Trời ơi! Ai… ai đang nằm trong quan tài vậy?
Cảnh sát được gọi tới. Cuộc điều tra được mở lại. Và sự thật khiến cả làng rúng động:
Người phụ nữ trong quan tài không phải là Hà.
Cô là một nạn nhân khác trong vụ cháy, bị nhầm với Hà do chiếc nhẫn cưới bị lấy cắp và đeo vào tay cô.
Còn Hà thật sự vẫn sống, nhưng… đang bị giam giữ trong một căn nhà hoang ở huyện bên, bị một người tình cũ từng si mê cô bắt cóc sau khi cô từ chối tình cảm.
Tên đó chính là chủ căn trọ nơi xảy ra cháy, và vụ cháy là giả – do hắn dựng hiện trường để đánh lạc hướng mọi người, nhằm có thời gian tẩu thoát cùng Hà.
Nhờ sự “rơi lớp mặt” bất ngờ trong đám tang, vụ việc mới được lật tẩy. Và chỉ 2 ngày sau, công an giải cứu được Hà – tiều tụy nhưng còn sống.
Anh Trung, sau cú sốc tưởng mất vợ rồi lại tìm được, đã quỳ suốt ba tiếng bên quan tài cô gái xa lạ để xin lỗi – và khóc cho cả nỗi oan uổng của một người không ai biết tên.