Cô Thu là một giáo viên dạy Văn tại một trường làng nhỏ thuộc vùng cao Lâm Đồng. Cô nổi tiếng không chỉ bởi kiến thức sâu rộng, mà còn bởi tấm lòng bao dung, nhân hậu. Gần ba mươi năm gắn bó với nghề, cô từng giúp đỡ biết bao học trò có hoàn cảnh khó khăn. Nhưng đặc biệt nhất là hai cậu học trò nghèo: Nam và Tính.
Nam mất cha từ nhỏ, mẹ bệnh nặng. Tính thì mồ côi cả cha lẫn mẹ, sống với bà ngoại già yếu. Họ đều học rất giỏi, nhưng có thời điểm tưởng chừng phải nghỉ học vì không còn tiền ăn, tiền sách vở. Cô Thu không nỡ nhìn hai em từ bỏ giấc mơ, nên đã quyết định trích từ đồng lương giáo viên ít ỏi của mình để nuôi các em ăn học suốt 18 năm – từ tiểu học đến hết đại học.
Cô không kể điều đó với ai, cũng không mong đền đáp. Cô chỉ mong các em thành người, sống tử tế.
Rồi thời gian trôi qua… Cô Thu về hưu. Trường làng thay đổi dần, nhưng ký ức về những ngày gian khó vẫn nguyên vẹn trong lòng cô. Cô sống một mình, không chồng con, chỉ quanh quẩn với vườn rau và con chó nhỏ tên là Mực.
Vào một buổi sáng tháng 11, khi trường cũ tổ chức kỷ niệm 50 năm thành lập, cô được mời đến tham dự với tư cách khách mời danh dự. Đang bước lên sân khấu, cô sững sờ khi thấy hai người đàn ông trung niên, lịch lãm, đứng giữa sân trường với bó hoa lớn và một chiếc hộp gỗ màu nâu.
Họ là Nam và Tính.
Cô chưa kịp nói gì thì Tính ôm cô nghẹn ngào:
– Cô còn nhớ tụi em không? Tụi em là “hai thằng nghèo ăn trực cơm cô” nè!
Nam rưng rưng nói tiếp:
– 25 năm rồi cô ơi… Tụi em đi làm xa, nay có điều kiện quay về, muốn làm một điều nhỏ bé để cảm ơn người đã thay đổi cuộc đời tụi em.
Họ mở chiếc hộp gỗ: bên trong là chiếc chìa khóa nhà – một căn nhà nhỏ, xinh xắn ở gần trường, đã được hai anh xây tặng cô để cô có nơi nghỉ ngơi tuổi già, thay vì căn nhà tranh cũ dột nát.
Cả trường xúc động vỡ òa. Cô Thu run run nắm tay hai học trò, nước mắt lăn dài.
– Cô không dạy các em để mong đền đáp. Nhưng các em… các em khiến cô tin rằng làm người tử tế luôn là lựa chọn đúng.
Một câu chuyện đẹp, giản dị, nhưng đủ khiến cả ngôi trường nhỏ hôm đó bừng sáng bởi tình thầy trò thiêng liêng, sâu nặng…
Bởi tình yêu thương gieo từ trái tim, sớm muộn cũng đơm hoa kết quả.