Ngày đầu về ra mắt nhà bạn trai, cô gái đòi hủy h;;ôn ngay lập tức sau khi thấy người đàn ông trên ban t;;hờ nhà người yêu chính là…

Mộc – cô gái 26 tuổi, xinh xắn, thông minh và chững chạc. Sau ba năm yêu nhau, Mộc được Khánh – bạn trai hơn cô 3 tuổi – đưa về quê anh để ra mắt gia đình. Ngôi nhà ở vùng trung du miền Bắc có phần cũ kỹ nhưng khang trang, gia đình nhà trai lại tiếp đãi rất chu đáo. Khánh là người con duy nhất, nên mẹ anh quý Mộc lắm, vừa gặp đã gọi “con dâu” ngọt sớt.

Cơm nước xong xuôi, bà Liên – mẹ Khánh – mời Mộc lên nhà trên thắp hương tổ tiên. Bà bảo:
— Ở đây ai về làm dâu nhà này, việc đầu tiên là phải ra mắt người khuất mặt khuất mày. Tâm linh lắm con ạ.

Mộc gật đầu, theo bà bước lên gian thờ chính, lòng khấp khởi vì thấy gia đình Khánh chỉn chu, nền nếp. Trên bàn thờ là di ảnh hai người: một cụ ông tóc bạc – có lẽ là ông nội, và một người đàn ông trạc ba mươi, nét mặt nghiêm nghị, mặc quân phục cũ.

Nhưng vừa nhìn kỹ, Mộc chết sững. Mặt cắt không còn giọt máu.

Người đàn ông trong bức ảnh chính là… người đàn ông đã từng xuất hiện trong giấc mơ lặp đi lặp lại của cô suốt một năm nay.

Trong những cơn mơ ấy, người đàn ông mặc bộ đồ lính bạc màu, đứng dưới hiên nhà cũ, gọi cô bằng cái tên xa lạ: “Linh ơi… về đi con… nhà mình chờ con mãi…”

Lúc ấy, Mộc chỉ nghĩ là mơ vớ vẩn. Nhưng bây giờ… khi khuôn mặt trong bức ảnh sống động đến rợn người, cô cảm thấy từng sợi tóc gáy dựng đứng.

Cô vội vàng hỏi bà Liên với giọng run run:
— Dạ… bác cho cháu hỏi… người trong ảnh là ai ạ?

Bà Liên đáp, giọng chùng xuống:
— Là chồng bác… À… bố của Khánh, hy sinh năm 1995, lúc Khánh còn đỏ hỏn… Người tốt lắm con ạ, nhưng mà… mất rồi, thiêng lắm…

Mộc không nói gì, ánh mắt vẫn dán chặt vào bức ảnh. Trong đầu cô vang lên tiếng gọi lặp đi lặp lại: “Linh ơi… con về đi con… về đi…”


Cô cáo lui về phòng, không ăn tối, không trò chuyện. Gần nửa đêm, cô lặng lẽ gọi xe, trở về Hà Nội trong sự hoảng loạn không giải thích nổi.

Sáng hôm sau, Mộc nhắn cho Khánh một tin nhắn duy nhất:
“Em xin lỗi. Mình không thể tiếp tục. Đừng tìm em.”

Gia đình Khánh choáng váng. Bà Liên khóc suốt mấy ngày, không hiểu con dâu tương lai gặp chuyện gì. Mộc cũng không chia sẻ với ai, chỉ âm thầm tìm đến một bà thầy đồng mà cô nghe danh là “nối âm về dương”.

Sau buổi lễ gọi hồn, bà thầy chỉ nói một câu:

“Oan nghiệt kiếp trước. Cô là con gái của người đàn ông đó, đã chết từ lâu trong một kiếp khác. Nghiệp cũ chưa trả xong, hôn nhân này trái đạo, càng tiếp tục sẽ càng đau khổ.”


Mộc hủy hôn, cắt đứt liên lạc với Khánh. Dù sính lễ nhà trai mang đến cao ngất, cô vẫn từ chối. Ai cũng nói cô dại, chê giàu sang. Chỉ Mộc biết, có những ranh giới không phải vì tiền bạc mà vượt qua được.

Kể từ đó, mỗi lần có người mai mối, Mộc đều lặng lẽ từ chối. Bức ảnh trên bàn thờ, khuôn mặt trong giấc mơ… vẫn ám ảnh cô như một phần ký ức không thuộc về kiếp này.

ctv

Related Posts

A homeless mother collapsed on the sidewalk — until a billionaire stopped and realized the twins looked exactly like him…

The morning haze still clung to the streets of Los Angeles when Danielle Brooks, her body weakened from exhaustion and hunger, stumbled along the sidewalk of Sunset Boulevard….

“Five Years Ago, My Daughter Vanϊshed. Yesterday, A Crayon Drawing Changed Everything.

“Five Years Ago, My Daughter Vanϊshed. Yesterday, A Crayon Drawing Changed Everything.I still remember the smell of apple slices and peanut butter. That was the snack I…

A Weekend Boat Trip Turned into 12 Years of Mystery — Until One Letter Changed Everything…

The morning sunlight shimmered across the Charleston Harbor, a golden path stretching over calm waves. Margaret Lane stood on the wooden dock, hugging her arms against the…

He was on his way to the most important job interview of his life… until he saw a young woman collapse in the middle of a busy street. Helping her meant losing everything he’d worked for. But what Aaron didn’t know was this: the girl he saved wasn’t just anyone— and the truth waiting for him a week later would change his entire future…

The afternoon sun blazed over downtown Seattle as Aaron Whitlock rushed along Weston Avenue, clutching a folder with his freshly printed résumé. He had spent weeks preparing…

The small town of Hollow Creek was once known as a quiet, deeply religious community—a place where almost everyone knew one another, and the church was the heart of every Sunday.

The small town of Hollow Creek was once known as a quiet, deeply religious community—a place where almost everyone knew one another, and the church was the…

I came home after six months of training and found the house dark, cold like a morgue. When I opened the door, Victor looked at me, lips trembling and blue, whispering, “Jenna…

I came home after six months of training and found the house dark, cold like a morgue. When I opened the door, Victor looked at me, lips…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *