Ông lão đồng nát ăn măc rá//ch rưới vào ngân hàng rút tiết kiệm 2 triệu đồng để đóng học cho cháu và cái kết khiến cả phòng giao dịch c;;h;;ết lặng.

Giữa trưa hè oi ả, trong cái nắng gay gắt như thiêu như đốt, một ông lão gầy gò, tóc bạc, áo quần lấm lem, chiếc nón rách che nửa khuôn mặt, đẩy chiếc xe đạp cà tàng dừng lại trước cửa ngân hàng.

Ông rón rén bước vào, ánh mắt e dè, tay ôm chiếc túi vải đã sờn mép. Cả phòng giao dịch đang mát lạnh, sạch sẽ bỗng im bặt trong vài giây khi ông xuất hiện. Có người nhăn mặt vì mùi mồ hôi, có người liếc nhìn với ánh mắt khó chịu.

Nhân viên bảo vệ định bước tới thì ông lão đã lễ phép nói:

– Cháu cho bác hỏi, rút tiền tiết kiệm là ở đâu?

Một cô gái trẻ trong bộ đồng phục ngân hàng bước tới, thoáng do dự nhưng rồi vẫn mỉm cười chỉ dẫn. Ông lão ngồi đợi, hai bàn tay chai sạn cứ miết lấy chiếc túi vải như sợ rơi mất.

Khi đến lượt, ông đưa cuốn sổ tiết kiệm, giọng run run:

– Tôi muốn rút hai triệu đồng… để đóng tiền học cho thằng cháu nội.

Cô giao dịch viên nhìn cuốn sổ cũ kỹ rồi sững người. Tài khoản mang tên ông đã có hơn 800 triệu đồng.

– Ông… ông chỉ rút hai triệu thôi ạ? – cô hỏi lại, chưa tin vào tai mình.

Ông gật đầu, ánh mắt đượm buồn.

– Tôi để dành số đó cho cháu. Ba mẹ nó mất trong một tai nạn cách đây ba năm. Từ đó, tôi đi nhặt ve chai, nuôi nó ăn học. Nó vừa được vào lớp 10 chuyên. Hôm nay là hạn chót đóng tiền mà tôi còn thiếu hai triệu…

Phòng giao dịch lúc đó bỗng im lặng. Không còn ánh mắt khinh thường nào, không còn cái chau mày vì bộ đồ rách rưới. Mọi người nhìn ông – người đàn ông cả đời lam lũ, chọn tiết kiệm cả trăm triệu, nhưng chỉ rút đúng hai triệu để đóng học cho đứa cháu côi cút.

Một người đàn ông trong bộ vest đứng chờ phía sau bước tới, nhẹ giọng:

– Ông ơi, cho phép cháu được hỗ trợ học phí cho cháu ông. Coi như chút tấm lòng với một người ông vĩ đại.

Cô giao dịch viên cũng rơm rớm nước mắt, dúi vào tay ông chiếc phong bì:

– Cháu không dám lấy tiền riêng, nhưng đây là chút quà của cả phòng giao dịch tụi cháu. Mong ông nhận cho cháu vui.

Ông lão ngẩn người, xúc động đến nghẹn lời. Ông chỉ biết cúi đầu cảm ơn.

Khi ông rời khỏi ngân hàng, vẫn với chiếc xe đạp cũ, vẫn bộ áo rách vai, nhưng phía sau ông – là bao ánh mắt kính trọng dõi theo.

Related Posts

6 thanh niên phải xúm vào khiêng qua-n t/ài cho ông cụ vì quá nặng, được nửa đường thì kiệt sức, càng đi càng thấy nặng, họ quyết mở nắp quan tài ra thì ng/ỡ n/gàng vã mồ hôi bỏ chạy…

Ông Bảy – người thợ rèn già nhất làng – q-ua đờ-i ở tu;/ổi 87. Sinh thời, ông sống c-ô độ-c, không con cháu, chẳng mấy khi…

Nuôi trâu 30 năm hóa thần, 2 vợ chồng già nhìn cảnh tượng mà bật khóc

Ở một vùng quê yên bình ven sông Lam, ông Hinh và bà Bích sống trong một ngôi nhà cấp bốn đơn sơ đã hơn nửa đời…

Anh trai từ bỏ ước mơ vào Đại học nuôi 3 em gái thành tài

Ở vùng quê nghèo miền Trung, sau khi cha mẹ mất trong một vụ tai nạn, Hưng – người anh cả mới 22 tuổi – trở thành…

Thương quá: Công ty cắt bả/0 hiểm, cho nghỉ việc anh Quý phải bỏ tiền túi ra chạy th;;ận nhưng vẫn quyết không nhận tiền quyên góp từ mọi người, lý do đưa ra khiến ai cũng nể phục bản lĩnh của anh

Trưa 3-6, ông L.Q.N. (40 tuổi; ngụ huyện Mỹ Xuyên, tỉnh Sóc Trăng) – người đã “tố” việc trà trộn heo bệnh, gà bệnh, có cả mảnh heo…

Chị gái hi sinh tuổi xuân không lấy chồng nuôi 3 em thành tài và căn biệt thự 15 tỷ …

Chị Lan là con cả trong một gia đình nghèo ở miền Trung. Bố mẹ mất sớm trong một vụ tai nạn giao thông khi chị mới…

Cho con trai 10 cây vàng, con gái 1 chỉ và cái kết dành cho người mẹ thiên vị

Ngày bà Hòa chia tài sản, mọi người xôn xao cả xóm. Bà có hai người con: Tuấn, con trai cả, và Lan, cô con gái út….

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *