Chồng bỏ đi theo một cô gái trẻ làm du lịch, bỏ lại chị Mai với ba đứa con thơ và một mái nhà d:ộ:t n:á:t, nhưng rồi..

Chồng chị Mai bỏ đi vào một ngày cuối mùa mưa, không một lời từ biệt. Chỉ để lại mảnh giấy gấp vội trên bàn ăn lạnh ngắt:

“Anh xin lỗi. Anh đã quá mệt mỏi. Anh cần sống cuộc đời của riêng mình.”

Người ta đồn anh bỏ theo một cô gái trẻ, hướng dẫn viên du lịch – da trắng, tóc uốn sóng, thích chụp ảnh và sống ảo. Chị Mai không quan tâm nữa. Điều chị quan tâm lúc ấy là ba đứa con thơ – đứa lớn mới học lớp 6, đứa út chưa thôi bỉm.

Căn nhà tồi tàn nằm bên rìa xóm, mỗi lần mưa là dột từ mái đến tường. Người ta thấy cảnh bốn mẹ con quây một cái thau to dưới giường để hứng nước, đứa lớn cầm chổi che cho mẹ nấu cơm, mà thương đến ứa nước mắt.

**

Chị Mai bắt đầu bằng đủ thứ nghề:
– Sáng dậy từ 4 giờ gói bánh lá dừa đem bán ở chợ.
– Trưa đi phụ bếp ở quán cơm.
– Tối về, tranh thủ nhặt ve chai và vá đồ cũ cho hàng xóm để có thêm vài đồng.

Ngày nào cũng chỉ ngủ chừng 3 tiếng.

Người xóm hỏi sao không gửi con cho bên nội. Chị cười:

– Nó bỏ mẹ con tôi đi, thì tôi phải là cha luôn. Gửi làm gì nữa.

**

Thấm thoắt 10 năm.

Tóc chị Mai bạc dần, nhưng mái nhà cũ được lợp mới, vững chãi. Đứa út học giỏi, được học bổng tỉnh. Đứa lớn làm phụ hồ từ năm 17 tuổi, giờ đã học nghề điện, kiếm tiền phụ mẹ sửa lại gian bếp xưa.

Một chiều xuân, khi mọi thứ đang yên bình, chồng cũ của chị bất ngờ quay về. Hốc hác, gầy rộc, sau khi bị cô gái trẻ bỏ rơi lúc trắng tay. Anh đứng trước cổng, nhìn ba đứa con đã cao lớn, rồi quay sang chị Mai, ngập ngừng:

– Anh xin lỗi… anh không còn gì cả.

Chị Mai không nói gì. Chị rót cho anh ly nước, y như từng rót lúc anh còn là chồng, rồi bảo nhẹ:

– Anh về rồi thì hãy đi chậm. Đừng phá nữa. Tụi nhỏ cần bình yên, chứ không cần thêm một người cha.

**

Tối hôm ấy, chị ngồi hong tóc bên bếp, đứa con gái út hỏi:

– Mẹ ơi, nếu ngày xưa mẹ gục ngã thì sao?

Chị vuốt tóc con, cười mỉm:

– Thì có lẽ hôm nay không có ai ngồi đây hết. Nhưng mẹ tin một điều…
Gió mạnh mấy cũng không thổi ngã được người mẹ đứng vì con.

Related Posts

I got a call from the school nurse about my son. I hurried over. He was trembling, with a mark near his eye. “Dad, I went home for lunch…

I got a call from the school nurse about my son. I hurried over. He was trembling, with a mark near his eye. “Dad, I went home…

A couple disappeared after their honeymoon in 2010 — 15 years later, the truth hidden inside an abandoned house would shake the entire town to its core…

A couple disappeared after their honeymoon in 2010 — 15 years later, the truth hidden inside an abandoned house would shake the entire town to its core…Emily…

During my father’s wake, my 8-year-old sister remained by his coffin without speaking. We assumed grief had locked her away inside herself—until that night, when she lay beside him, and what happened next stunned us all…

During my father’s wake, my 8-year-old sister remained by his coffin without speaking. We assumed grief had locked her away inside herself—until that night, when she lay…

A 9-year-old girl walked into a biker bar holding a loaded gun and asked which one of them was her real father. “My mom’s dying,” she announced. She said, “One of you is my dad, and I have 3 days to find him before they put me in foster care.” Jack, president of the Iron Demons, slowly stood up.

A 9-year-old girl walked into a biker bar holding a loaded gun and asked which one of them was her real father. “My mom’s dying,” she announced….

I’m 87 and left my $4.3M estate to triplets I’ve never met—none of my kids will get a dime. My children, Caroline and Ralph, lived selfish lives. When I got sick, they didn’t visit. When my wife died, they didn’t call—just asked my lawyer if I was dead so they could claim the money.

I’m 87 and left my $4.3M estate to triplets I’ve never met—none of my kids will get a dime. My children, Caroline and Ralph, lived selfish lives….

“Mom, he’s my brother! – said the little boy to his millionaire mother and Then…“Life feels like a movie sometimes,” I used to think. But nothing prepared me for the day I saw myself standing on the street outside my father’s birthday party.

“Mom, he’s my brother! – said the little boy to his millionaire mother and Then…“Life feels like a movie sometimes,” I used to think. But nothing prepared…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *