Cô gái bị cả trường kh/inh thư/ờng vì có bố làm lao công, khi công bố điểm thi tốt nghiệp, ai nấy đều…

Cô gái bị cả trường kh/inh thư/ờng vì có bố làm lao công, khi công bố điểm thi tốt nghiệp, ai nấy đều…

Mai luôn ngồi cuối lớp. Không phải vì học d/ốt, mà vì cô s/ợ những ánh mắt s/oi m/ói. Từ năm lớp 10, cả trường đã biết bố cô là lao công. Mỗi sáng, khi bạn bè xuống sân tập thể dục, bố cô lom khom đổ rá/c, hốt lá khô, lau từng bậc cầu thang. Tay ông đen sạm, móng tay lúc nào cũng dính đất cát. Đồng phục lao công bạc màu, dính vài vệt sơn cũ. Có lần, một nhóm nam sinh chỉ tay cười:

– Ê, bố nó kìa. Nhìn quê thấy gh/ê.

– Ha ha, chắc sau này nó cũng đi quét rá/c. Đúng là con nhà lao công.

Mai nghe hết. Tim cô thắt lại. Nhưng cô không khóc. Về nhà, cô tự nhủ: “Khóc cũng không thay đổi được gì. Học đi.”
Buổi tối, khi cả xóm đã lên đèn, Mai vẫn cặm cụi ngồi bên bàn học nhỏ xíu. Ngoài hiên, bố ngồi vá lại chiếc quần đồng phục bị rá/ch ở đầu gối. Ông thở dài, tay r/un r/un xỏ kim:

– Mai này… Mai cố gắng học giỏi, đừng như bố.

Mai đặt bút xuống, quay sang:

– Con tự hào về bố mà.

Bố cười, nụ cười kh/ắc kh/ổ nhưng ấm áp. Ông không nói gì thêm.

Thời gian trôi qua, câu nói ch/ế gi/ễu vẫn văng vẳng bên tai Mai. Thỉnh thoảng, bạn bè né xa cô chỉ vì s/ợ bị “dây mùi rá/c” của bố. Những lúc ấy, cô c/ắn r/ăng chịu đựng. Lòng tự trọng đa/u nh/ói, nhưng cô càng quyết tâm hơn.
Cuối năm lớp 12, kỳ thi tốt nghiệp đến gần. Trong khi bạn bè đi học thêm, Mai ở nhà tự học. Tiền học thêm đối với cô là thứ x/a x/ỉ. Mỗi tối, cô học tới 2-3 giờ sáng. Mắt thâm quầng, tay chai sần vì ghi chép.

Rồi ngày công bố điểm thi cũng đến. Sân trường đông nghịt. Giáo viên chủ nhiệm đọc kết quả từ dưới lên. Mỗi cái tên xướng lên, Mai lại thấy tim đập nhanh hơn. Khi chỉ còn ba người cuối cùng, cô nghe vài tiếng x/ì x/ào:
– Chắc Mai r/ớt rồi. Con lao công mà đòi thủ khoa

– Ha ha, để coi nó được bao nhiêu điểm.

Giáo viên im lặng giây lát. Rồi bà mỉm cười:

– Và thủ khoa của trường năm nay, với tổng điểm tuyệt đối…

…là Nguyễn Thị Mai.

Cả sân trường lặng đi trong vài giây. Rồi như có ai đó vô thức thốt lên:
Cái gì?!

Mai đứng chết lặng. Tai ù đi. Cô không tin vào tai mình.

Cô giáo bước tới, đưa tay vỗ nhẹ vào vai cô, ánh mắt long lanh:
– Em xứng đáng mà, Mai. Cô tự hào về em.

Cả lớp quay lại nhìn Mai. Những ánh mắt từng lạnh nhạt, xa lánh… giờ đầy kinh ngạc, bối rối, và một chút xấu hổ. Có người khe khẽ vỗ tay. Rồi vài tiếng nữa. Tiếng vỗ tay lan ra như sóng. Một vài người bạn cũ từng cười nhạo cô cúi đầu. Có người thầm thì:
– Nó… thủ khoa thật à?
– Ủa, nó học giỏi vậy hả? Mình đâu có biết…
– Con nhỏ đó… ghê thiệt!

Mai bước lên nhận giấy khen. Ánh nắng rọi vào mắt, chói chang nhưng dịu dàng. Trong khoảnh khắc ấy, cô ngẩng đầu nhìn xuống sân trường. Bóng người đàn ông quen thuộc đang đứng nép sau một gốc cây, lưng vẫn còng xuống, tay cầm chiếc nón lá bạc màu. Đôi mắt ông rưng rưng.

Mai giơ cao tờ giấy khen, không phải để khoe, mà để cha cô nhìn thấy rõ.
Từ xa, ông mỉm cười – nụ cười đẫm nước mắt nhưng đầy tự hào.

Một tháng sau, Mai nhận học bổng toàn phần từ một trường đại học danh tiếng. Trường cử đại diện về tận nhà trao học bổng. Hôm ấy, cả xóm kéo đến xem. Người ta nhìn ông bố lao công bằng ánh mắt khác. Không còn là “ông quét rác”, mà là “bố của thủ khoa”.

Có người chép miệng:
– Ai mà ngờ con ông lại giỏi vậy!
– Thằng con tui học thêm suốt mà không bằng một góc con nhỏ đó…

Ông chỉ cười hiền, rồi lặng lẽ rút vào trong. Nhưng khi quay lưng, khóe mắt ông đỏ hoe.

Còn Mai, cô vẫn giữ thói quen học khuya. Nhưng lần này, bàn học nhỏ xíu của cô có thêm một bức ảnh – cha cô trong bộ đồng phục lao công, đang cười. Dưới ảnh, cô viết một dòng chữ:
“Con tự hào vì là con của bố.”

Related Posts

I got a call from the school nurse about my son. I hurried over. He was trembling, with a mark near his eye. “Dad, I went home for lunch…

I got a call from the school nurse about my son. I hurried over. He was trembling, with a mark near his eye. “Dad, I went home…

A couple disappeared after their honeymoon in 2010 — 15 years later, the truth hidden inside an abandoned house would shake the entire town to its core…

A couple disappeared after their honeymoon in 2010 — 15 years later, the truth hidden inside an abandoned house would shake the entire town to its core…Emily…

During my father’s wake, my 8-year-old sister remained by his coffin without speaking. We assumed grief had locked her away inside herself—until that night, when she lay beside him, and what happened next stunned us all…

During my father’s wake, my 8-year-old sister remained by his coffin without speaking. We assumed grief had locked her away inside herself—until that night, when she lay…

A 9-year-old girl walked into a biker bar holding a loaded gun and asked which one of them was her real father. “My mom’s dying,” she announced. She said, “One of you is my dad, and I have 3 days to find him before they put me in foster care.” Jack, president of the Iron Demons, slowly stood up.

A 9-year-old girl walked into a biker bar holding a loaded gun and asked which one of them was her real father. “My mom’s dying,” she announced….

I’m 87 and left my $4.3M estate to triplets I’ve never met—none of my kids will get a dime. My children, Caroline and Ralph, lived selfish lives. When I got sick, they didn’t visit. When my wife died, they didn’t call—just asked my lawyer if I was dead so they could claim the money.

I’m 87 and left my $4.3M estate to triplets I’ve never met—none of my kids will get a dime. My children, Caroline and Ralph, lived selfish lives….

“Mom, he’s my brother! – said the little boy to his millionaire mother and Then…“Life feels like a movie sometimes,” I used to think. But nothing prepared me for the day I saw myself standing on the street outside my father’s birthday party.

“Mom, he’s my brother! – said the little boy to his millionaire mother and Then…“Life feels like a movie sometimes,” I used to think. But nothing prepared…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *