Chị ơi, đừng lên chiếc xe hoa đó…

Chị ơi, đừng lên chiếc xe hoa đó

Cả xóm ai cũng bảo Hạnh may mắn. Lấy được người đàn ông giàu có, quyền lực, hơn chị gần hai mươi tuổi nhưng có thể lo cho cả gia đình. Mẹ chị sung sướng khoe khắp nơi, bảo từ nay bà không còn phải bán rau ngoài chợ, nắng cháy mặt mày nữa.

Đã tạo hình ảnh

Nhưng không ai biết đêm nào Hạnh cũng khóc.

Từ ngày anh ta xuất hiện, cuộc đời chị biến thành chuỗi những cơn ác mộng. Hôm đầu tiên về ra mắt, khi chỉ còn hai người trong bếp, hắn ta ghé sát tai chị, giọng khàn khàn:

“Đừng làm gì ngu ngốc. Em sẽ thuộc về tôi.”

Bàn tay hắn siết chặt cổ tay chị, để lại vết bầm tím. Hạnh hoảng loạn suốt đêm. Chị kể với mẹ, nhưng mẹ chỉ quát:

“Đàn ông ai chẳng thế. Lấy anh ta, cả họ mình được nhờ.”

Người Hạnh yêu đã bỏ đi. Anh biết chị bị ép cưới. Anh từng đến xin mẹ chị, nhưng chỉ nhận được câu trả lời lạnh lùng:

“Mày nuôi nổi nó không? Đừng mơ.”

Sáng hôm ấy, trời mưa lất phất. Tiếng nhạc cưới vang khắp xóm. Chiếc xe hoa đen bóng đỗ trước cổng, phủ đầy hoa hồng đỏ thẫm. Hạnh mặc váy cưới trắng, gương mặt trắng bệch, đôi môi khô nứt. Mẹ chị nắm tay con gái, giọng run lên vì vui mừng:

“Đi đi con. Đừng làm mẹ xấu mặt.”

Chú rể đứng ngoài sân, vest đen, đồng hồ vàng lấp lánh. Ánh mắt hắn quét qua đám đông, rồi dừng lại trên người Hạnh, nhếch mép cười. Hạnh bước xuống bậc thềm, từng bước nặng như đeo đá. Đám đông xì xào:

“Cô dâu khóc vì hạnh phúc kìa.”

Nhưng không ai thấy tay Hạnh đang run, móng tay bấm chặt vào bó hoa đến tím tái.

Và rồi—

“Chị ơi, đừng lên chiếc xe hoa đó!”

Tiếng hét xé toạc không gian. Cả đám cưới im bặt. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía bé Ngọc, em gái Hạnh. Nó đứng giữa sân, nước mắt giàn giụa, hai tay nắm chặt tà váy chị.

Mẹ Hạnh tái mặt. Bà quát lớn, giọng run lên vì tức giận:

“Buông ra! Mày muốn phá đám à?”

Nhưng con bé không buông. Nó ngẩng đầu, giọng vỡ ra trong cơn tuyệt vọng:

“Mẹ không thấy à? Chị không muốn lấy anh ta… Chị sợ… Chị sẽ khổ suốt đời…”

Chú rể cau mày, bước tới túm tóc Ngọc giật mạnh. Hạnh hoảng loạn, vội gỡ tay hắn ra khỏi đầu em. Cả người chị run lên bần bật. Trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt Hạnh thay đổi. Không còn là ánh mắt cam chịu, mà là ánh mắt của kẻ vùng lên lần cuối cùng.

Hạnh nhìn mẹ, nhìn chú rể, rồi nhìn đám đông đang quay livestream. Chị ném mạnh bó hoa cưới xuống nền gạch ướt. Những cánh hồng văng tung tóe lên đôi giày đen của chú rể. Tiếng xì xào dậy lên như ong vỡ tổ.

Hạnh hít sâu, giọng khản đặc nhưng vang rền:

“Đúng. Tôi không muốn cưới anh.”

Cả đám cưới chết lặng. Mẹ chị lao tới tát con gái, nhưng Hạnh không né, cũng không khóc. Chị chỉ nhìn bà, đôi mắt ráo hoảnh, lạnh lẽo như mùa đông. Rồi Hạnh cúi xuống, tháo đôi giày cao gót, giọng rắn rỏi:

“Con xin lỗi mẹ. Nhưng con thà bị mẹ từ mặt còn hơn phải làm cô dâu của quỷ.”

Chú rể giơ tay định đánh Hạnh. Nhưng chị lùi lại, kéo tay Ngọc, ánh mắt kiên quyết:

“Đi thôi.”

“Đi… đi đâu hả chị?” Ngọc nức nở hỏi.

“Đi bất cứ đâu. Miễn là không phải lên chiếc xe hoa đó.”

Và hai chị em chạy. Váy cưới trắng rách toạc, dính bùn đất. Tiếng chửi rủa, tiếng nhạc cưới, tiếng khóc của mẹ vang lên hỗn loạn sau lưng. Nhưng Hạnh không ngoảnh lại. Ngọc cũng không ngoảnh lại.

Bởi họ biết, nếu quay đầu, cả hai sẽ không bao giờ thoát khỏi nấm mồ mang tên “hạnh phúc” ấy.

ctv

Related Posts

She set the paper on my scorching hood like it might burn a hole through both of us. Ink bled where sweat and tears had fallen. In a voice barely bigger than a whisper she said, “If you look scary, could you please use it for me?”

She set the paper on my scorching hood like it might burn a hole through both of us. Ink bled where sweat and tears had fallen. In…

“Bring in the exhibit,” the bailiff said. The defendant stared at his shackled hands, jaw clenched, tattoos peeking from a frayed orange sleeve. Everyone expected tears from the victim’s owner, a stern warning from the judge, and years in state prison.

“Bring in the exhibit,” the bailiff said. The defendant stared at his shackled hands, jaw clenched, tattoos peeking from a frayed orange sleeve. Everyone expected tears from…

Before the crowd, my father’s hand struck my face, his voice thundered, “You don’t belong here!” Yet as the earth trembled with the footsteps of 400 Navy SEALs rallying to my side, the rage in his eyes melted into fear…..

Before the crowd, my father’s hand struck my face, his voice thundered, “You don’t belong here!” Yet as the earth trembled with the footsteps of 400 Navy…

The flames licked higher, tearing through cloth that once draped proudly over battles long past. An 81-year-old veteran stood helpless on his porch, tears streaking his weathered face as thugs laughed, stomping out the ashes of his American flag. What they didn’t know, the roar of 50 Harleys was already on its way.

The flames licked higher, tearing through cloth that once draped proudly over battles long past. An 81-year-old veteran stood helpless on his porch, tears streaking his weathered…

She kissed a billionaire lost in a coma, certain he’d never know — until his arms wrapped around her….

She kissed a billionaire lost in a coma, certain he’d never know — until his arms wrapped around her….The rhythmic beep of the heart monitor was the…

15 Children Vanished on a Field Trip in 1995 — 30 Years Later, the School Bus Is Found Buried..

15 Children Vanished on a Field Trip in 1995 — 30 Years Later, the School Bus Is Found Buried..It was May 12, 1995, a warm Friday morning…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *