Dũng ơi… Trí ơi… về với mẹ cha đi con…

Giữa cánh đồng chiều lộng gió, nơi ngôi nhà mái ngói rêu phong nằm nép mình bên rặng tre già, người ta nghe thấy tiếng nức nở vọng ra từ căn nhà nhỏ cuối xóm.
Ông Bản và bà Lệ — hai người đã ngoài 70 tuổi — đang ngồi bệt trước bàn thờ mới lập. Trên đó là hai di ảnh đặt cạnh nhau, gương mặt giống nhau như đúc. Hai cậu con trai sinh đôi của họ: Dũng và Trí.
Cả làng ai cũng biết chuyện vợ chồng ông Bản hi//ếm mu//ộn. Sau hơn 40 năm ròng rã ch/ạy chữ/a khắp nơi, tưởng đã buông xuôi, thì một phép màu xảy ra: bà Lệ ma/ng th/ai đôi ở tuổi gần 50.
Dũng và Trí ra đời trong niềm hân hoan không chỉ của gia đình mà cả xóm làng. Cả hai lớn lên ngoan ngoãn, học giỏi, chẳng bao giờ để cha mẹ phải phiền lòng. Mỗi lần có ai trêu: “Ông bà sinh con muộn thế, sau này ai nuôi ai?”, ông Bản lại cười rưng rưng:
— “Không cần nuôi, chỉ cần được nhìn chúng nó lớn từng ngày là đủ mãn nguyện rồi.”
Thế nhưng… hạnh phúc ấy không kéo dài trọn vẹn…ư

… Một buổi chiều mưa tầm tã đầu tháng Sáu, cả làng bàng hoàng khi hay tin: Dũng và Trí gặp tai nạn giao thông trên đường từ thành phố về quê. Chiếc xe máy chở hai anh em bị xe tải tông trực diện ở khúc cua gần đèo Ngang. Cả hai mất ngay tại chỗ.

Tin dữ đến như sét đánh ngang tai. Bà Lệ ngất lịm giữa sân khi nghe điện thoại. Ông Bản đứng sững như tượng đá, mãi sau mới quỵ xuống, gào lên một tiếng, như thể rút hết ruột gan. Người trong làng đổ xô đến nhà ông bà, không ai cầm nổi nước mắt. Những đứa trẻ mà họ từng bồng bế, từng gọi bằng cái tên thân thương “hai cậu sinh đôi nhà ông Bản”, giờ chỉ còn là di ảnh lặng im bên khói hương nghi ngút.

Tang lễ diễn ra trong im lặng và nghẹn ngào. Ông Bản tự tay đóng từng cây đinh vào nắp quan tài, bàn tay già nua run rẩy, giọng khản đặc không còn ra hơi. Bà Lệ không khóc nữa, chỉ ngồi lặng như đá, đôi mắt trũng sâu, vô hồn.

Sau tang lễ, căn nhà nhỏ cuối xóm trở nên quạnh hiu đến nao lòng. Mỗi sáng, người ta lại thấy ông Bản ra quét sân, chỗ hai cậu con hay chơi đùa. Bà Lệ thì ngồi lần từng chiếc áo, chiếc vớ cũ của con, xếp ngay ngắn vào hòm gỗ, như thể vẫn còn hy vọng một ngày nào đó chúng quay về.

Dũng và Trí ra đi khi chỉ mới ngoài hai mươi, vừa tốt nghiệp đại học, chuẩn bị đi làm, còn chưa kịp báo hiếu cha mẹ. Bức thư trong ba lô của Trí – viết dở dang – là dự định xin chuyển công tác về quê để gần ông bà, chăm sóc tuổi già. Còn Dũng thì đã dành dụm tiền mua chiếc máy xay lúa mới, nói sẽ thay bố làm ruộng dần cho đỡ cực.

Giấc mơ của ông bà về những năm tháng cuối đời có tiếng cười, có mâm cơm sum vầy, phút chốc tan thành tro bụi.

Nhưng lạ thay, dẫu đau đớn đến tột cùng, mỗi chiều người ta vẫn thấy khói lam chiều tỏa ra từ căn bếp nhà ông Bản. Ông vẫn cắm hoa lên bàn thờ con, bà Lệ vẫn nấu bữa cơm đủ ba người. Không ai bảo ai, nhưng cả làng hiểu: hai đứa con vẫn sống trong lòng cha mẹ, mãi mãi không rời.

Và nơi cánh đồng chiều lộng gió ấy, tiếng nức nở vẫn vang vọng mỗi khi chiều xuống, như tiếng lòng của những bậc sinh thành chưa bao giờ nguôi nhớ thương.

Related Posts

Houston 2007 cold case solved — arrest shocks community

Houston 2007 cold case solved — arrest shocks communityEighteen years ago, Linda Alvarez, a 39-year-old Mexican-American nurse, vanished after a night shift at Houston Methodist Hospital, leaving…

Can you hide me from my dad? The words ripped through the roar of Harley engines at 2:00 a.m. like a gunshot.

Can you hide me from my dad? The words ripped through the roar of Harley engines at 2:00 a.m. like a gunshot. A six-year-old boy stood trembling…

For more than two decades, their fate remained one of the town’s darkest mysteries… until the shocking truth was unearthed….

For more than two decades, their fate remained one of the town’s darkest mysteries… until the shocking truth was unearthed….It was the kind of town where everyone…

Rich CEO Pretends to Sleep to Test the Shy Maid—Then He Freezes When Seeing What She Does…

Rich CEO Pretends to Sleep to Test the Shy Maid—Then He Freezes When Seeing What She Does…The Hawthorne estate was the kind of place where silence had…

Everyone laughed at the one-legged millionaire son – until a poor black girl appeared…

Everyone laughed at the one-legged millionaire son – until a poor black girl appeared…—“Look, the robot boy has arrived!”Cruel laughter echoed in the courtyard of St. James…

I spotted about thirty red marks on my husband’s back, clustered like insect eggs. Terrified, I took him straight to the ER, where the doctor’s first words were, “Call the police.”…

I spotted about thirty red marks on my husband’s back, clustered like insect eggs. Terrified, I took him straight to the ER, where the doctor’s first words…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *