Thương 2 ba cháu nghèo không may…xóm làng trong lúc làm đám t//ang có hiện tượng lạ!

Buổi sáng mùa hè, trời xanh trong vắt, ve kêu râm ran khắp các tán cây. Hôm ấy là ngày thi tốt nghiệp THPT – một dấu mốc quan trọng với biết bao học sinh. Tại một vùng quê nghèo, bà Lệ – đã ngoài bảy mươi – dậy từ khi gà chưa gáy để chuẩn bị cho cháu trai duy nhất, Tùng, lên đường đi thi.

Tùng là đứa cháu mồ côi từ nhỏ, cha mẹ mất trong một vụ tai nạn khi em mới lên năm. Bà ngoại là người duy nhất còn lại trong gia đình. Suốt bao năm, hai bà cháu nương tựa nhau sống, chiếc xe máy cũ kỹ hiệu “Dream” là tài sản đáng giá nhất của cả nhà. Dù đã tróc sơn, khói phun đen nghịt mỗi lần khởi động, nhưng đó là phương tiện duy nhất để Tùng đến trường.

Hôm ấy, bà Lệ mặc chiếc áo nâu đã sờn vai, dắt xe ra cổng, miệng không ngừng dặn Tùng đủ điều. Tùng gọn gàng trong bộ áo trắng quần xanh, ôm tập tài liệu ôn thi sát ngực. Trên đường tới điểm thi, bà hỏi cháu:

– Run không con?

Tùng cười, lắc đầu:

– Có bà chở, con không sợ gì hết.

Kết thúc buổi thi môn cuối cùng, Tùng phấn khởi chạy ra cổng, mắt rực sáng. Bà Lệ đứng đợi sẵn, ánh mắt đầy tự hào. Hai bà cháu lại leo lên chiếc xe cũ, trở về với niềm hy vọng về một tương lai mới.

Nhưng họ không về đến nhà.

Trên đoạn đường quốc lộ, một chiếc xe tải mất phanh lấn làn… Mọi chuyện diễn ra trong tích tắc. Người dân xung quanh chỉ kịp nghe tiếng phanh gấp, tiếng va chạm, rồi im lặng.

Tối đó, tại căn nhà nhỏ cuối làng, ánh đèn vẫn sáng. Nhưng không phải vì hai bà cháu đã về, mà vì hàng xóm tụ tập tới chia buồn. Trên bàn thờ, hai khung ảnh mới toanh đặt cạnh nhau – một cụ bà tóc bạc, và một nam sinh trẻ với nụ cười hiền lành trong bộ đồng phục trắng.

Cha mẹ của Tùng – đã từng mất con một lần – giờ đây ngồi lặng lẽ giữa gian nhà nhỏ, tay run run thắp từng nén nhang cho mẹ và con trai. Mọi người thấy họ khóc, không thành tiếng, chỉ là những tiếng nấc nghẹn nghẽn trong cổ họng, như muốn vỡ òa nhưng không thể.

Một người hàng xóm thì thầm:

– Hôm qua còn thấy bà cười bảo: “Tùng mà đậu tốt nghiệp, bà ráng sống tới ngày nó học xong đại học…”

Nến cứ cháy, khói hương bay lên lẩn quẩn trong gian nhà lạnh ngắt.

Related Posts

“Get out of the way, you cripple!” – A tall bully yelled and kicked a disabled girl causing her to fall down at a bus stop, then 99 cyclists passing by saw and…

“Get out of the way, you cripple!” – A tall bully yelled and kicked a disabled girl causing her to fall down at a bus stop, then…

After being tricked into going to prison by my husband in his stead, the maid took my place as his wife. On the day of my release, they humiliated me with three “gifts” to welcome me back and the theft of my biological daughter’s only inheritance.

After being tricked into going to prison by my husband in his stead, the maid took my place as his wife. On the day of my release,…

I Gave a Broken Old Man My Last $10 for Milk. Hours Later, I Heard a Deafening Thunder. My Mom Locked the Doors. 500 Bikers Were Outside Our House, Their Engines Roaring, and They Were Looking for Me.

I Gave a Broken Old Man My Last $10 for Milk. Hours Later, I Heard a Deafening Thunder. My Mom Locked the Doors. 500 Bikers Were Outside…

15 CHILDREN VANISHED ON A FIELD TRIP IN 1986 — 39 YEARS LATER, THEIR SCHOOL BUS IS FOUND BURIED UNDERGROUND…

15 CHILDREN VANISHED ON A FIELD TRIP IN 1986 — 39 YEARS LATER, THEIR SCHOOL BUS IS FOUND BURIED UNDERGROUND…In the spring of 1986, fifteen children and…

Her Husband Threw Her and Their Son Out in the Rain — His Mistress Gave the Wife $500 and Whispered, “Come Back in Three Days… You’ll See Something Unexpected.”

It was raining hard that evening in Seattle, the kind of cold, relentless drizzle that seeps into your bones.Grace Miller stood outside her own house — the…

On the day I turned eighteen, my mother threw me out the door. But years later, fate brought me back to that house, and in the stove, I discovered a hiding place that held her chilling secret.

On the day I turned eighteen, my mother threw me out the door. But years later, fate brought me back to that house, and in the stove,…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *