Tôi giữ một chiếc bút thầy từng làm rơi, cẩn thận cất trong hộp bút như một báu vật

Năm tôi 17 tuổi, trái tim non dại lần đầu biết rung động. Thầy giáo dạy văn, với giọng nói trầm ấm và ánh mắt sâu thẳm, đã vô tình trở thành trung tâm thế giới của tôi. Thầy tên là Minh, hơn tôi gần hai mươi tuổi, đã có vợ và một cậu con trai nhỏ. Nhưng trái tim đâu biết lý lẽ, nó cứ đập loạn nhịp mỗi khi thầy bước vào lớp, cầm phấn viết những dòng thơ trên bảng.

Đã tạo hình ảnh

Tôi, một cô bé lớp 11, luôn ngồi ở góc cuối lớp, lặng lẽ ghi lại từng lời thầy giảng. Những bài thơ của Xuân Quỳnh, Hàn Mặc Tử, thầy đọc lên như rót mật vào lòng người. Tôi bắt đầu viết nhật ký, những trang giấy kín đặc tên thầy, những dòng chữ nguệch ngoạc về giấc mơ không bao giờ thành hiện thực. Tôi tưởng tượng những buổi chiều cùng thầy ngồi bên ly cà phê, nói về văn chương, về cuộc đời. Nhưng rồi, mỗi lần nhìn thấy thầy nắm tay cậu con trai nhỏ tan học, hay nghe thầy nhắc đến “bà xã” trong những câu chuyện bâng quơ, lòng tôi lại nhói đau.

Tôi cố gắng che giấu tình cảm của mình. Tôi sợ ánh mắt thầy, sợ thầy nhận ra sự ngượng ngùng của tôi mỗi khi thầy gọi tên. Nhưng tôi không thể ngừng yêu thầy. Tôi giữ một chiếc bút thầy từng làm rơi, cẩn thận cất trong hộp bút như một báu vật. Tôi viết những lá thư dài, nhưng chẳng bao giờ dám gửi, chỉ lặng lẽ xé vụn và thả trôi theo dòng sông sau nhà.

Một ngày, tôi quyết định làm điều gì đó táo bạo. Tôi viết một bài thơ, giấu tên, và bỏ vào ngăn kéo bàn giáo viên. Bài thơ nói về một tình yêu không lời, về một trái tim khao khát nhưng biết mình chẳng thể chạm tới. Tôi hy vọng thầy sẽ đọc, sẽ hiểu, dù chỉ là một chút. Nhưng hôm sau, thầy mang bài thơ ra lớp, đọc to trước cả lớp như một ví dụ về “lối viết giàu cảm xúc của học sinh”. Thầy khen ngợi, nhưng ánh mắt thầy không hề dừng lại ở tôi. Thầy không biết. Và có lẽ, sẽ chẳng bao giờ biết.

Thời gian trôi qua, năm học kết thúc. Tôi thi đỗ đại học, rời thị trấn nhỏ để đến thành phố. Thầy Minh vẫn ở lại, vẫn là người giáo viên tận tụy với những bài giảng văn chương. Tôi dần học cách buông bỏ, dù mỗi lần nghe một bài thơ quen thuộc, lòng tôi vẫn quặn thắt nhớ về những ngày tháng ấy.

Nhiều năm sau, khi đã là một nhà báo trẻ, tôi tình cờ quay lại thị trấn cũ để viết bài về một hội thảo văn học. Tại đó, tôi gặp lại thầy Minh, giờ tóc đã điểm bạc. Thầy vẫn nhận ra tôi, nở nụ cười ấm áp như ngày nào. Trong một khoảnh khắc buột miệng, tôi nhắc đến bài thơ năm xưa, nghĩ rằng thầy hẳn đã quên. Nhưng thầy nhìn tôi, ánh mắt bỗng trở nên xa xăm.

“Em biết không,” thầy nói, giọng trầm xuống, “thầy đã luôn biết bài thơ ấy là của em. Thầy nhận ra nét chữ. Nhưng thầy không thể nói gì, vì thầy sợ làm tổn thương em. Thầy chỉ mong em sẽ tìm được một người xứng đáng hơn, một tình yêu thật sự thuộc về em.”

Tôi đứng lặng, trái tim như vỡ òa. Hóa ra, thầy đã luôn biết. Nhưng sự im lặng của thầy, hóa ra, không phải vô tâm, mà là cách thầy bảo vệ tôi, bảo vệ cả những giới hạn không thể vượt qua. Tôi mỉm cười, nước mắt lăn dài, và thì thầm lời cảm ơn. Có những mối tình, dù không trọn vẹn, nhưng sẽ mãi là một phần ký ức, đẹp đẽ và day dứt.

ctv

Related Posts

A NEW ROYAL ERA BEGINS! KING CHARLES SHOCKED AFTER CAMILLA’S DISAPPEARANCE – CATHERINE RISES TO THE TOP IN POWER-SHAKING DECREE

LONDON – The monarchy is reeling from an unprecedented shake-up. A top-secret royal letter, recently revealed, has sent shockwaves through the palace walls and across the globe….

RED CARPET COMEBACK: Princess Catherine STUNS in Glittering Dress and Elegant Mary Jane Heels at Royal Movie Premiere, Paying Emotional Tribute to Diana

LONDON – All eyes were on the red carpet last night as Princess Catherine made her dazzling return to the public stage at a star-studded royal movie…

In 1979, He Adopted Nine Black Baby Girls No One Wanted — What They Became 46 Years Later Will Leave You Speechless…

In 1979, He Adopted Nine Black Baby Girls No One Wanted — What They Became 46 Years Later Will Leave You Speechless… Richard Miller’s world fell silent…

The stillborn baby was placed in his older brother’s arms, seconds later, a cry echoes loudly!…

The stillborn baby was placed in his older brother’s arms, seconds later, a cry echoes loudly!…Rachel leaned back in the armchair, one hand resting protectively on her…

My husband spoiled me for 34 years… until my brother-in-law donated blood and I discovered his secret. I was in shock, laughing through my tears…

My husband spoiled me for 34 years… until my brother-in-law donated blood and I discovered his secret. I was in shock, laughing through my tears…The day I…

After kicking out his adoptive mother, he discovered her $100 million fortune… but by then, it was already too late..

After kicking out his adoptive mother, he discovered her $100 million fortune… but by then, it was already too late..Daniel Foster had never thought of himself as…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *