
Tiếp theo câu chuyện:
Bà Linh nhìn anh từ đầu đến chân, cười khẩy: “À, ra là còn có con trai. Vậy chắc cũng có tiền đền bù chứ?” Giọng bà vẫn sắc lạnh, không chút nhượng bộ.
Tú không nói gì, chỉ cúi xuống kiểm tra vết xước trên chiếc Mercedes. Anh khẽ nhíu mày, rồi đứng thẳng dậy, nhìn thẳng vào mắt bà Linh.
“Vết xước này là do sơ suất của ba tôi, tôi xin lỗi. Nhưng tôi cũng xin phép nói rõ, đây là một vết xước khá nông, có thể xử lý bằng cách đánh bóng mà không cần sơn lại toàn bộ. Chi phí chắc chắn không đến vài chục triệu như chị nói.” Tú nói một cách điềm tĩnh, giọng anh không nhanh không chậm, nhưng lại toát lên vẻ tự tin và am hiểu.
Bà Linh có vẻ hơi bất ngờ trước sự bình tĩnh của Tú. Bà định lên tiếng phản bác, nhưng Tú đã nói tiếp:
“Tuy nhiên, dù sao đây cũng là lỗi của ba tôi. Chị cứ báo giá sửa chữa, tôi sẽ chịu trách nhiệm toàn bộ. À, tiện thể, tôi cũng muốn hỏi, đây có phải là xe của công ty TNHH Bất động sản Hoàng Gia không ạ?”
Bà Linh giật mình. “Sao anh biết?” Ánh mắt bà thay đổi, từ lạnh lùng chuyển sang nghi ngờ xen lẫn chút cảnh giác.
Tú mỉm cười nhẹ. “Công ty của chị là một trong những đối tác lớn của công ty tôi. Công ty tôi là Global Tech Solutions, chuyên về giải pháp công nghệ và bảo mật thông tin. Và tôi chính là Nguyễn Minh Tú, Giám đốc kỹ thuật của Global Tech Solutions.”
Bà Linh đứng sững. Khuôn mặt sắc sảo thường ngày của bà thoáng hiện lên vẻ ngỡ ngàng. Global Tech Solutions là một tập đoàn công nghệ hàng đầu, và bà thừa biết tầm quan trọng của việc hợp tác với họ trong các dự án bất động sản thông minh mà công ty bà đang phát triển.
“À… anh Tú… tôi… tôi không biết…” Bà Linh lắp bắp. Giọng bà đã mất đi vẻ kiêu ngạo ban đầu, thay vào đó là sự lúng túng hiếm thấy.
Ông Lâm đứng bên cạnh, dõi theo cuộc đối thoại giữa con trai và bà Linh. Ông ngỡ ngàng khi nghe con trai giới thiệu về công việc của mình. Tú hiếm khi kể chi tiết về công việc, chỉ nói rằng anh làm về kỹ thuật và khá bận.
Tú quay sang nhìn ông Lâm, ánh mắt đầy trìu mến. “Ba à, ba không sao chứ? Con xin lỗi vì đã không thường xuyên về nhà thăm ba mẹ.”
Ông Lâm nghẹn ngào, chỉ gật đầu.
Bà Linh lúc này đã hoàn toàn thay đổi thái độ. Bà bước đến gần Tú, nở một nụ cười gượng gạo. “Thật ngại quá, anh Tú. Tôi không hề biết ba anh lại là… Tôi thành thật xin lỗi vì đã có lời lẽ không hay. Vết xước này, cứ coi như tôi không để ý đến nữa. Coi như đây là một sự hiểu lầm nhỏ.”
Tú lắc đầu. “Không, chuyện này vẫn cần giải quyết rõ ràng. Chị cứ sửa xe, rồi gửi hóa đơn cho tôi. Ba tôi đã gây ra lỗi, thì con cái phải chịu trách nhiệm.”
Bà Linh vội xua tay. “Thôi thôi, không cần đâu anh Tú. Chuyện nhỏ mà. Hơn nữa, tôi cũng rất mong được hợp tác lâu dài với công ty của anh trong các dự án sắp tới. Chúng ta có thể bàn thêm về việc đó sau nhé.”
Tú nhìn bà Linh, rồi khẽ gật đầu. “Được thôi, tôi sẵn lòng. Nhưng về chi phí sửa chữa, tôi vẫn sẽ gửi tiền cho chị.”
Cuối cùng, sau một hồi từ chối qua lại, bà Linh đành chấp nhận để Tú gửi tiền sửa xe, nhưng với thái độ hoàn toàn khác. Bà còn mời Tú và ông Lâm vào biệt thự uống nước, nhưng ông Lâm từ chối khéo vì muốn về nhà nghỉ ngơi.
Khi chiếc bán tải của Tú khuất dạng, những người hàng xóm vẫn còn xì xào bàn tán. “Ai mà ngờ được, ông Lâm bán rau mà có con trai làm giám đốc công ty lớn vậy!”
“Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Bà Linh kia phen này chắc cũng phải nể ông cụ mấy phần!”
Ông Lâm về đến căn phòng trọ nhỏ, lòng vẫn còn bàng hoàng. Ông nhìn Tú, đôi mắt rưng rưng. “Con trai à, sao con không nói cho ba biết con làm công việc lớn như vậy?”
Tú mỉm cười, đỡ cha ngồi xuống. “Ba à, con không muốn ba mẹ phải lo lắng hay suy nghĩ nhiều. Hơn nữa, con làm công việc gì cũng không quan trọng bằng việc con là con trai của ba mẹ. Con vẫn là thằng Tú ngày xưa, vẫn thích ăn những món mẹ nấu và nghe ba kể chuyện.”
Ông Lâm ôm chặt lấy con trai, nước mắt giàn giụa. Giữa cái nắng gay gắt của Sài Gòn, tình yêu thương và sự hiếu thảo của Tú đã xua tan đi mọi lo âu, mệt mỏi trong lòng ông lão. Bài học về sự khiêm nhường, không đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, và giá trị của tình cảm gia đình đã được minh chứng một cách đầy bất ngờ và ấm áp