Giữa trung tâm thương mại sang trọng bậc nhất thành phố, nơi mỗi mét vuông đều đắt đỏ và thời gian như chậm lại trong không gian điều hòa mát lạnh, một tiếng động mạnh vang lên khiến tất cả mọi người quay đầu. Một ông lão ăn mặc rách rưới vừa bị đẩy ngã dúi dụi bởi một bảo vệ to lớn. Nhưng không ai ngờ rằng, chỉ 10 phút sau, người bảo vệ ấy sẽ run rẩy, mặt cắt không còn giọt máu, khi nhận cuộc gọi định đoạt cả tương lai anh ta…
Sáng hôm ấy, trung tâm thương mại Solara Lux, nơi chỉ có giới siêu giàu mới thường xuyên lui tới, đông đúc lạ thường. Những chiếc xe sang đỗ dài cả dãy. Nhân viên tiếp tân cúi chào khách hàng không ngớt, mọi người như đang sống trong một thế giới hoàn hảo — cho đến khi ông lão xuất hiện.
Ông lão, ngoài 70 tuổi, quần áo cũ sờn, tay run run cầm chiếc túi vải bạc màu. Ông chậm rãi bước qua cổng bảo vệ, định bước vào trong để tránh cái nắng gắt ngoài đường. Chỉ muốn tìm chỗ ngồi nghỉ vài phút. Nhưng chưa kịp nói gì, anh bảo vệ trẻ đã cau mày, gằn giọng:
— “Ông không được vào đây! Ra ngoài mau!”
Ông lão cười nhạt, cố giải thích:
— “Tôi không làm gì cả… chỉ xin ngồi nhờ…”
Chưa kịp dứt câu, anh bảo vệ cao to đã bước đến, không cần nương tay, đạp mạnh vào đùi khiến ông lão ngã khuỵu xuống sàn đá hoa cương. Những tiếng xì xào vang lên. Nhiều người quay đi, không muốn “dây vào rắc rối”. Một vài người cười khẩy. Nhưng không ai giúp.
Cho đến khi cô xuất hiện.
Một người phụ nữ mặc bộ suit trắng tinh, đôi giày cao gót đỏ nổi bật, đeo kính đen hiệu Prada, mái tóc búi cao. Ánh mắt sắc lạnh của cô xuyên qua đám đông, dừng lại nơi ông lão đang ôm chân rên rỉ.
Cô gỡ kính, giọng trầm, đầy quyền lực:
— “Ai cho anh làm vậy với một người già?”
Anh bảo vệ vẫn chưa nhận ra ai đang nói. Anh ta quát ngược:
— “Việc của tôi! Bà tránh ra!”
Cô không nói gì thêm. Chỉ rút điện thoại, bấm nhanh một dãy số.
Ông lão ngẩng lên, ánh mắt dường như nhận ra điều gì đó. Run run gọi khẽ:
— “Hà… Hà My?”
Mọi người bắt đầu nhận ra cô gái này không tầm thường. Cô chính là Hà My, nữ tỷ phú kín tiếng, đứng đầu tập đoàn bất động sản và tài chính SkyVista Group — người sở hữu toàn bộ chuỗi trung tâm thương mại Solara Lux trên cả nước.
Điện thoại của anh bảo vệ rung lên. Anh nhìn màn hình — là cuộc gọi từ Tổng giám đốc điều hành hệ thống Solara.
— “Alo…?”
Giọng phía bên kia gằn từng chữ:
— “Cậu lập tức quỳ xuống xin lỗi khách VIP. Rồi thu dọn đồ đạc, rời khỏi đó trong vòng 10 phút. Mọi tài sản trong hệ thống lập tức đóng băng. Cậu vừa động vào cha của Chủ tịch Hà My.”
Cả trung tâm thương mại lúc này như bị đóng băng trong một khoảnh khắc.
Người bảo vệ từng ngạo nghễ, giờ đang cúi đầu, mặt tái mét, toàn thân run rẩy. Điện thoại vẫn còn trên tay anh ta, giọng người điều hành vẫn vang vọng qua loa:
— “Ngay lập tức xin lỗi ngài Chủ tịch và cha cô ấy! Nếu không muốn dính đến kiện tụng và đền bù hình sự, hãy rút khỏi tòa nhà này trong 5 phút.”
Anh ta gấp gáp cúp máy, tiến lại gần Hà My và ông lão, quỳ sụp xuống:
— “Tôi… tôi xin lỗi… Tôi không biết… tôi không hề biết… Tôi… xin tha lỗi…”
Không ai trả lời. Cô bảo vệ nữ gần đó — người chỉ đứng nhìn lúc đầu — lặng lẽ cúi đầu, che mặt. Không phải vì tội lỗi, mà vì hổ thẹn.