Mẹ từng b;/ỏ tôi ở cổng chùa năm tôi 3 tu;/ổi để đi theo người đàn ông trẻ đẹp nhất xóm, 25 năm sau bà nằm trên bàn m;/ổ

Năm tôi lên ba, giữa một đêm mưa rả rích, một người phụ nữ trẻ bế tôi đặt trước cổng chùa. Trong màn sương lạnh buốt, bà đặt một túi vải cũ, bên trong là tấm giấy nhỏ nguệch ngoạc:

Đã tạo hình ảnh

“Tôi không đủ sức nuôi con. Xin ai tốt bụng cứu giúp. Đứa bé tên An.”

Rồi bà quay lưng đi, chạy về phía chiếc xe đang đợi trong bóng tối. Người lái là một người đàn ông trẻ tuổi, dáng cao, mặc áo sơ mi trắng. Họ đi mất. Không một lần ngoái đầu lại.

Tôi lớn lên trong chùa, trong tiếng chuông mõ và câu kinh. Không ai nhận nuôi. Không ai quay lại tìm. Sư thầy bảo tôi rất ngoan, học nhanh, thông minh. Sau này có thể thành người tài.

Tôi chọn ngành y. Tôi muốn cứu người — vì không ai từng cứu tôi.


25 năm sau.

Tôi là bác sĩ phẫu thuật chính trong một ca mổ tim khẩn cấp. Bệnh nhân là nữ, 48 tuổi, tên Nguyễn Thị Hà. Người nhà ghi: sống một mình, không thân thích, từng có tiền sử trầm cảm, tổn thương tâm lý nặng.

Tôi xem hồ sơ, bỗng sững lại. Cái tên ấy. Ngày sinh. Quê quán. Cái dấu vết bớt đỏ hình giọt nước ở cổ tay. Mọi thứ trùng khớp.

Tôi nhắm mắt. Tim thắt lại.

Là bà ấy. Người phụ nữ năm xưa. Mẹ tôi.

Cả đời tôi tưởng tượng khoảnh khắc gặp lại bà. Sẽ là nước mắt, là lời xin lỗi, là ôm nhau khóc nức nở. Nhưng không.

Bà nằm trên bàn mổ. Mặt xám xịt, thở oxy yếu ớt. Không hề biết con trai mình đang chuẩn bị cầm dao mổ tim cho mình.

Y tá nói:

“Bác sĩ An, ca này nguy hiểm. Tim bà ấy yếu, nếu không thay van sớm sẽ nguy kịch. Chỉ có anh mới làm được.”

Tôi gật đầu. Mang áo phẫu thuật. Đeo găng tay.


Ca mổ bắt đầu.

Tôi nhìn con dao sáng loáng trên tay. Bao ký ức hiện về. Đêm mưa. Cánh cổng chùa. Câu kinh buốt lòng:

“Nhân quả báo ứng không sai, oan oan tương báo, đời đời luân hồi.”

Lồng ngực bà mở ra. Trái tim thoi thóp đập. Tôi có thể cứu. Tôi cũng có thể không.

Bàn tay tôi run lên một giây.

Nhưng tôi đã cứu. Tôi khâu lại từng mạch máu, thay van tim mới, khép lại vết mổ.

Sau ca phẫu thuật, y tá hỏi tôi:

“Sao anh im lặng vậy suốt cả ca mổ? Có chuyện gì sao?”

Tôi cười nhạt:

“Không sao. Chỉ là… tôi vừa cứu mẹ ruột mình. Người đã bỏ tôi ở cổng chùa năm tôi 3 tuổi.”

Cô y tá chết lặng.


Một tuần sau, bà tỉnh dậy. Nhìn tôi chăm chú như thể có điều gì quen thuộc.

“Cháu là bác sĩ phẫu thuật cho tôi đúng không?”

Tôi gật đầu, nhẹ nhàng nói:

“Vâng. Cháu tên là An.”

Gương mặt bà trắng bệch, môi run run. Bà nấc lên:

“An… trời ơi… không thể nào…”

Tôi đứng dậy, đeo kính, bước ra khỏi phòng.

“Cháu đã cứu bà. Còn bà… đã giết cháu một lần rồi. Chúng ta huề.”

Tôi không ôm, không khóc. Không hận. Nhưng cũng không tha.

Cánh cửa phòng khép lại. Bà bật khóc nức nở. Không ai bên cạnh.


Cái kết chẳng ai ngờ tới: tôi tha mạng — nhưng không tha lòng.

Tôi đã cứu bà như một bác sĩ. Nhưng đã để bà sống nốt phần đời còn lại trong sự giày vò của chính lương tâm mình.

Đôi khi, trả thù không phải là giết đi… mà là để người ta sống, và nhớ. Mãi mãi.

 

ctv

Related Posts

Thuê được cô giúp việc trẻ xinh lại chăm chỉ, ngày nào cũng dọn phòng sạch bóng nhưng đến ngày con trai tôi cưới, cô ta bỗng la::o đến quỳ xuống rồi thừa nhận sự thật chấn động khiến cả h:ôn trường n:;áo loạn, hóa ra…

Thuê được cô giúp việc trẻ xinh lại chăm chỉ, ngày nào cũng dọn phòng sạch bóng nhưng đến ngày con trai tôi cưới, cô ta bỗng…

Bố mẹ tôi nằm viện chồng đem đến chỉ 2 triệu, viện phí hết 300 triệu anh trai tôi phải đi v:ay khắp nơi còn chồng tôi thì thẳng tay cho em gái 500 triệu mua nhà, không hỏi qua tôi lấy 1 câu

Bố mẹ tôi nằm viện chồng đem đến chỉ 2 triệu, viện phí hết 300 triệu anh trai tôi phải đi v:ay khắp nơi còn chồng tôi…

Chồng mừng vì b//ồ có th//ai, mời cả nhà chồng đi du lịch, tôi lặng lẽ làm một việc khiến 8 người đứng hình khi về nhà…

Chồng mừng vì b//ồ có th//ai, mời cả nhà chồng đi du lịch, tôi lặng lẽ làm một việc khiến 8 người đứng hình khi về nhà……

Biết cô g:ái chồng thuê về làm ô sin là b:;ồ n:hí của anh ta, tôi vẫn vui vẻ giao cho cô ta làm đúng 1 việc này mỗi ngày rồi rung đùi, được 1 tuần thì cô ả chạy mất dé:;p, cho đáng đời loại c:;ướ-p chồng…

Biết cô g:ái chồng thuê về làm ô sin là b:;ồ n:hí của anh ta, tôi vẫn vui vẻ giao cho cô ta làm đúng 1 việc…

Mẹ chồng bỗng đưa cho tôi 500 triệu bảo rằng tôi hãy đi du lịch nước ngoài cho kh-uâ-y kh-ỏa, ngày ra sân bay tôi âm thầm quay lại thì phát hiện ra sự thật….

Mẹ chồng bỗng đưa cho tôi 500 triệu bảo rằng tôi hãy đi du lịch nước ngoài cho kh-uâ-y kh-ỏa, ngày ra sân bay tôi âm thầm…

Trong ngày gi/ỗ ông nội, 5 chị gái của chồng chỉ về ăn rồi chỉ đạo tôi rửa bát, chồng không bênh tôi mà nói “có 25 mâm bát em rửa thì đã sao”?

Trong ngày gi/ỗ ông nội, 5 chị gái của chồng chỉ về ăn rồi chỉ đạo tôi rửa bát, chồng không bênh tôi mà nói “có 25…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *