Vợ đòi quay trở về đòi nhận nuôi lại 2 con gái sau khi biết 2 con thành đạt sắp gả vào nhà giàu…người chồng nói đúng 3 câu khiến bà ta cúi mặt rời đi…

Mười tám năm trước, bà Duyên bỏ lại hai cô con gái mới lên hai tuổi cho chồng – ông Lân – rồi theo một người đàn ông sang Trung Quốc. Lý do bà đưa ra là “Không chịu nổi cái nghèo, cái khổ ở cái xó làng này nữa!”.

Ông Lân không níu kéo. Người đàn ông quê mùa ấy lặng lẽ gồng gánh làm đủ thứ nghề – bốc vác, làm thuê, chạy chợ – để nuôi hai cô con gái. Ông học cách buộc tóc, nấu cơm, đêm thức canh con sốt, sáng đèo con đi học giữa những ánh nhìn xì xào: “Cha gà nuôi con, có ra gì đâu…”

Vậy mà hai đứa con gái ấy, chính từ bàn tay chai sần của ông mà trưởng thành:

– Chị cả Hà My trở thành bác sĩ, đang công tác ở bệnh viện lớn tại Sài Gòn.

– Em gái Hà Vy thì vừa nhận tin đậu vào Viện kiểm sát, sắp làm luật sư.

Cả hai đều xinh đẹp, dịu dàng và ngoan hiền. Nay, cả hai chuẩn bị làm đám cưới – một người gả vào gia đình nhà giám đốc bệnh viện tư, người kia sắp làm dâu nhà thẩm phán.

Và đúng lúc ấy, người mẹ từng bỏ đi bỗng quay về.

Bà Duyên ăn mặc lòe loẹt, son phấn đậm, đến nhà ông Lân mà chẳng biết xấu hổ.

– “Tôi là mẹ đẻ của chúng nó, tôi có quyền nhận nuôi lại, ít nhất là đưa chúng đi lấy chồng chứ không thì… đừng trách!”
Rồi bà ta đưa ra một yêu sách:
– “Không thì 500 triệu. Đó là giá để tôi im lặng. Nếu không, tôi sẽ đến tận nơi làm loạn trong đám cưới cả hai.”

Ông Lân chỉ im lặng nhìn bà ta một lúc lâu.

Rồi ông chậm rãi nói ba câu – ngắn gọn, rõ ràng như dao cứa thẳng vào tim người đàn bà ấy:

“Khi con sốt co giật giữa đêm, tôi bế nó chạy bộ 5 cây số trong mưa. Chị có ở đó không?”

“Khi con bị bạn trêu chọc là ‘con không mẹ’, tôi đã quỳ xuống lau nước mắt cho nó. Chị có lau chưa?”

“Giờ chị đến vì chúng nó thành đạt, vậy chị nghĩ mình xứng đáng với từ ‘Mẹ’ à?”

Bà Duyên đứng chết lặng.

Gương mặt bà dần tái đi. Những lời định nói tan biến. Không một ai đuổi, nhưng chính bà là người tự cúi đầu, lặng lẽ quay lưng rời đi, để lại sau lưng căn nhà mái ngói đơn sơ – nơi có một người cha suốt đời chỉ biết lặng thầm mà yêu thương.

Hôm đám cưới, khi cô dâu rưng rưng nói lời cảm ơn cha trên sân khấu, ông Lân chỉ ngồi phía dưới, lặng lẽ lau nước mắt, bàn tay run run nắm chặt chiếc khăn cũ…

Cha không nói nhiều, nhưng suốt đời là người âm thầm chống đỡ cả bầu trời cho con.

Related Posts

Ở cữ, mẹ đẻ từ dưới quê lên chăm sóc, thức đêm chăm cháu gầy mất 5 cân thịt. Ngày bà về lại quê, tôi biếu mẹ 5 triệu đi đường, nào ngờ bị mẹ chồng xỉ;;a x;;ói: “Lên chăm cháu mà cũng lấy ti;;ền khác gì ô-sin”

Ở cữ, mẹ đẻ từ dưới quê lên chăm sóc, thức đêm chăm cháu gầy mất 5 cân thịt. Ngày bà về lại quê, tôi biếu mẹ…

Cô giáo không chồng nhận nuôi 2 cậu học trò mồ côi cả cha lần mẹ từ khi 7 tuổi…22 năm sau cái kết thật ngọt ngào!

Năm ấy, cô Hòa 38 tuổi. Là giáo viên tiểu học ở vùng quê nghèo ven sông, cô Hòa chưa lập gia đình. Người ta đồn thổi…

B//ồ của chồng ma//ng th//ai, cả nhà chồng é//p tôi l//y h//ôn để nhường chỗ, tôi mỉm cười nói một câu khiến sáu người t/ái mặt x/in lỗ/i, nhưng đã quá muộn…

B//ồ của chồng ma//ng th//ai, cả nhà chồng é//p tôi l//y h//ôn để nhường chỗ, tôi mỉm cười nói một câu khiến sáu người t/ái mặt x/in…

Vì muốn chữa bệnh cho em trai, mẹ đã gả tôi cho một lão 60 tuổi ai ngờ số phận tôi cũng thay đổi từ đây….

“Tôi đứng trong bộ váy cưới màu đỏ thẫm, tay run rẩy nắm chặt lấy bức ảnh em trai trên ngực áo. Đám cưới không nhạc, không…

Vợ chồng diễn viên Cao Minh Đạt đón tin cực vui

Niềm vui vỡ òa sau 9 năm kết hôn Sau 9 năm kết hôn, vợ chồng Cao Minh Đạt mong chờ có con đầu lòng để tổ…

Tôi năm nay 30 tuổi, có một công việc ổn định, thu nhập khá, ngoại hình cũng được xem là ưa nhìn. Trải qua không ít mối tình, nhưng chỉ duy nhất Hương là người phụ nữ khiến tôi muốn gắn bó cả đời.

Tôi năm nay 30 tuổi, có một công việc ổn định, thu nhập khá, ngoại hình cũng được xem là ưa nhìn. Trải qua không ít mối…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *