Về quê vợ ăn giỗ, đang ăn ngon lành thì thấy anh trai vợ đeo chiếc nhẫn giống hệt đối tượng mà đội công an của anh đang tr-uy n/ã, đêm ấy anh lén đi theo thì ch;/ết lặng trước sự thật ch;ấn độ-ng…

Về quê vợ ăn giỗ, đang ăn ngon lành thì thấy anh trai vợ đeo chiếc nhẫn giống hệt đối tượng mà đội công an của anh đang tr-uy n/ã, đêm ấy anh lén đi theo thì ch;/ết lặng trước sự thật ch;ấn độ-ng… Quân là người nguyên tắc, thận trọng và sống rất khép kín về công việc.
Anh yêu vợ – Thảo – một cô gái miền Tây chân chất, và sau 1 năm cưới, lần đầu tiên anh theo cô về quê ngoại dự giỗ bà cố. Cả họ hàng tụ họp đông vui, tiếng cười nói rôm rả, mâm cơm đầy ắp món miền quê. Nhưng giữa lúc đang ăn uống thì ánh mắt Quân dừng lại đột ngột — anh trai vợ, tên Tín, đang gắp cá lóc kho nghệ, tay phải đeo một chiếc nhẫn bạc cũ kỹ khắc hình đầu lâu nhỏ phía trong. Tim Quân khựng lại một nhịp.
Chỉ 2 tuần trước, trong cuộc họp đội đặc nhiệm tỉnh, Quân từng nhìn thấy một bức ảnh trích từ camera trong vụ cướp kho hàng liên tỉnh. Ng;/hi phạm chưa xác định danh tính, nhưng có một chi tiết duy nhất nhận dạng rõ ràng: Chiếc nhẫn bạc cũ – khắc đầu lâu bên trong – không bán ngoài thị trường. Là vật kỷ niệm của nhóm “Ma Đêm” chuyên trộ-m – c/ướp – xóa dấu vết cực kỳ tinh vi. Vụ án đã kéo dài hơn 2 năm chưa phá được.
Quân vẫn luôn cho rằng đó là nhóm tội phạm phía Bắc. Không ngờ… hôm nay, ngay trong bữa giỗ, chiếc nhẫn ấy đang ở trên tay… người anh vợ. Đêm hôm đó… Khi cả nhà đã yên giấc, Quân không tài nào ngủ được. Anh bám theo Tín, người vừa viện lý do đi “gác ao cá chống trộm”. Tín lên xe máy, chạy một mạch ra khu nhà hoang ngoài đê. Quân âm thầm bám sau. Đến nơi, anh thấy một nhóm 4 người, đang chia nhau những túi hàng, hộp kim loại, và một thứ gì đó giống như thiết bị phá sóng điện tử.
Nhưng chưa kịp rút sú;/ng, Quân bị đ;/ánh mạnh vào gáy. Mắt tối sầm. Khi tỉnh lại, anh thấy mình bị trói trong kho lạnh. Tín ngồi đối diện, lạnh lùng tuyên bố…

…“Xin lỗi em rể, nhưng mày biết nhiều quá rồi.”

Giọng Tín không còn chất giọng miền Tây ấm áp thường ngày nữa. Nó lạnh, khô và sắc như dao lam. Đôi mắt hắn ánh lên tia nguy hiểm, khác hẳn với người anh cả suốt ngày đội nón lá, nuôi cá, làm ruộng như mọi người vẫn thấy.

Quân liếc nhanh xung quanh. Kho lạnh rộng, cửa sắt khóa ngoài, xung quanh vắng vẻ. Hơi lạnh len lỏi qua da thịt, nhưng không buốt bằng nỗi cay đắng trong lòng anh: người anh vợ mà anh từng kính trọng hóa ra là một mắt xích của tổ chức mà đội đặc nhiệm săn lùng suốt 2 năm qua.

Tín nhìn Quân một lúc rồi thở dài:

“Không phải tao muốn như vậy đâu. Tao từng là lính trinh sát. Nhưng sau một lần bị cấp trên hi sinh để bảo toàn kế hoạch, tao tỉnh ra. Luật pháp không cứu được người lương thiện. Muốn sống… phải biết chọn phe.”

Quân nghiến răng, đôi mắt đầy căm phẫn:

“Và vì thế anh chọn bán mạng cho bọn ‘Ma Đêm’? Cướp bóc? Phá hoại? Anh làm bao nhiêu người khốn đốn, bao nhiêu gia đình tan nát chỉ để đổi lấy… tiền và quyền lực ảo tưởng?!”

Tín nhếch mép:

“Tiền, có. Nhưng không chỉ là tiền. Tao có quyền quyết định cuộc đời mình. Không cúi đầu trước ai. Còn mày… nếu chịu hợp tác, tao có thể cho mày cơ hội sống sót.”

“Không đời nào!” Quân gằn giọng.

Tín chép miệng, ra hiệu cho một tên đàn em bên cạnh:

“Cho nó vài liều thuốc ngủ. Sáng mai… thả trôi sông.”

Nhưng Quân không phải là một cảnh sát thường. Anh từng học sinh tồn, chống tra tấn, và hơn hết – anh chưa bao giờ đi công tác mà không có phương án dự phòng.

Khi bị đánh, Quân đã kịp kích hoạt nút SOS siêu nhỏ gắn trong đồng hồ đeo tay – thứ mà anh vợ chồng vẫn đùa nhau là “đồ chơi gián điệp”. Tín và đồng bọn có thể phát hiện được điện thoại hay máy ghi âm, nhưng chiếc đồng hồ đó… thì không ai để ý.

Lúc này, tại trụ sở đội đặc nhiệm cách đó gần 80 cây số, một tín hiệu khẩn cấp vừa hiện lên bản đồ định vị.

Trưởng phòng – đại úy Hùng – lập tức phát lệnh triển khai phương án truy vết.

“Gọi lực lượng địa phương hỗ trợ. Rà soát mọi kho lạnh quanh vành đai đê sông Cổ Trăng. Tổ chức truy bắt nhóm ‘Ma Đêm’ – ưu tiên an toàn cho đội viên Nguyễn Quân!”

Trở lại kho lạnh.

Trước khi Tín tiêm thuốc cho Quân, một tiếng còi hú gắt vang lên từ xa. Đèn pha xe bọc thép chiếu rọi cả khu vực.

“Cảnh sát! Bỏ vũ khí xuống!”

Hỗn loạn xảy ra. Một tên rút súng bắn về phía lực lượng bên ngoài. Tín kéo theo Quân ra cửa sau, dùng anh làm lá chắn.

Quân thì thầm, vừa đủ để Tín nghe:

“Anh đã phản bội tổ quốc, nhưng còn cơ hội để không phản bội… gia đình.”

Tín khựng lại. Ánh đèn lấp lánh từ chiếc nhẫn bạc phản chiếu lên gương mặt anh ta.

“Thảo vẫn tin anh là người tốt. Mẹ anh mất cũng dặn anh phải làm gương cho các em. Anh nghĩ… mẹ tự hào về anh hiện tại sao?”

Lần đầu tiên, ánh mắt Tín dao động.

Nhưng chưa kịp phản ứng, một phát súng vang lên. Tín trúng vai, gục xuống, còn Quân được một cảnh sát cơ động lao tới kéo đi kịp thời.

**

Một tuần sau.

Tại trại giam tỉnh, Quân lặng lẽ ngồi trước song sắt. Tín ngồi đối diện, ánh mắt không còn lạnh lùng nữa, mà pha lẫn ăn năn.

“Cho tao xin lỗi… Vợ mày có biết chưa?”

Quân khẽ lắc đầu:

“Cô ấy chỉ biết anh đang ‘bị điều tra vì nghi liên quan đến buôn lậu’. Em chưa nói sự thật… vì chưa muốn cô ấy sụp đổ.”

Tín trầm ngâm, gục đầu:

“Nếu còn cơ hội, hy vọng đời sau, tao sẽ không bước lạc như vậy nữa.”

Quân đứng dậy, siết chặt tay:

“Không cần đời sau. Nếu anh khai toàn bộ, hợp tác với cơ quan điều tra, anh vẫn còn cơ hội – ít nhất là để giữ lại chút gì đó cho gia đình.”

Tín nhìn theo bóng Quân rời đi, mắt nhòe lệ. Ngoài kia, gió miền Tây lồng lộng, nhưng trong lòng anh ta, cơn giông muộn màng mới bắt đầu…

Related Posts

Ngày tôi biết mình mang thai cũng là ngày mẹ anh mang 2 tỷ đến yêu cầu tôi rời khỏi con trai bà. Tôi đồng ý cầm số tiền đó bỏ đi mà không nói lời nào. Ngày chuyển dạ tôi sh-oc//k ng:;ất khi một tờ giấy được gửi đến…

Ngày tôi biết mình mang thai cũng là ngày mẹ anh mang 2 tỷ đến yêu cầu tôi rời khỏi con trai bà. Tôi đồng ý cầm…

Chồng ng o:;ại tìn h với gái trẻ suốt 10 năm, vợ làm ầm lên nhưng vẫn không thể chấm dứt được họ, vợ tức tối mà qu;/a đờ-i, cô nhâ-n tì;;nh nhanh chóng bước lên thay thế vị trí chính thất, tưởng êm ấm nào ngờ đúng 5 năm sau…

Chồng ng o:;ại tìn h với gái trẻ suốt 10 năm, vợ làm ầm lên nhưng vẫn không thể chấm dứt được họ, vợ tức tối mà…

Bà Hằng khóc nức nở thông báo ông Dũng Lò Vôi đã chính thức l//y hôn với bà, tuyên bố một điều gây s//ốc về lý do “đường ai nấy đi”

Mới đây trên MXH bà Hằng bật khóc tuyên bố đã ly hôn với ông Dũng Lò Vôi, bà Hằng cho biết ông Dũng là người đề…

Buồn nhất là, trước khi tuvon//g chồng của Hà Thị Lai Hạ vẫn cố làm việc này. CẢ NƯỚC BẤT NGỜ

Ngày 18/8, 1 lãnh đạo UBND xã Phú Mỹ cho biết Công an tỉnh Phú Thọ đã ra quyết định khởi tố vụ án và tạm giữ…

CHÍNH THỨC tìm thấy du khách mấ/t tí/ch nhiều ngày trong rừng Cúc Phương nhưng không có phép màu nào cả, QUÁ trình m/ất t/ích bí ẩn có lời GIẢI MÃ

– Sau nhiều ngày túc trực tại rừng Cúc Phương chờ đợi tin con nhưng không có kết quả, bà T. tạm trở về nhà, trong lòng…

Thuê một căn nhà r-ách n-át để thử lòng người yêu, cô gái vừa bước vào được 5 phút đã quay ra, nói một câu khiến chàng trai s-ững s-ờ…

Thuê một căn nhà r-ách n-át để thử lòng người yêu, cô gái vừa bước vào được 5 phút đã quay ra, nói một câu khiến chàng…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *