Thương 2 ba cháu nghèo không may…xóm làng trong lúc làm đám t//ang có hiện tượng lạ!

Buổi sáng mùa hè, trời xanh trong vắt, ve kêu râm ran khắp các tán cây. Hôm ấy là ngày thi tốt nghiệp THPT – một dấu mốc quan trọng với biết bao học sinh. Tại một vùng quê nghèo, bà Lệ – đã ngoài bảy mươi – dậy từ khi gà chưa gáy để chuẩn bị cho cháu trai duy nhất, Tùng, lên đường đi thi.

Tùng là đứa cháu mồ côi từ nhỏ, cha mẹ mất trong một vụ tai nạn khi em mới lên năm. Bà ngoại là người duy nhất còn lại trong gia đình. Suốt bao năm, hai bà cháu nương tựa nhau sống, chiếc xe máy cũ kỹ hiệu “Dream” là tài sản đáng giá nhất của cả nhà. Dù đã tróc sơn, khói phun đen nghịt mỗi lần khởi động, nhưng đó là phương tiện duy nhất để Tùng đến trường.

Hôm ấy, bà Lệ mặc chiếc áo nâu đã sờn vai, dắt xe ra cổng, miệng không ngừng dặn Tùng đủ điều. Tùng gọn gàng trong bộ áo trắng quần xanh, ôm tập tài liệu ôn thi sát ngực. Trên đường tới điểm thi, bà hỏi cháu:

– Run không con?

Tùng cười, lắc đầu:

– Có bà chở, con không sợ gì hết.

Kết thúc buổi thi môn cuối cùng, Tùng phấn khởi chạy ra cổng, mắt rực sáng. Bà Lệ đứng đợi sẵn, ánh mắt đầy tự hào. Hai bà cháu lại leo lên chiếc xe cũ, trở về với niềm hy vọng về một tương lai mới.

Nhưng họ không về đến nhà.

Trên đoạn đường quốc lộ, một chiếc xe tải mất phanh lấn làn… Mọi chuyện diễn ra trong tích tắc. Người dân xung quanh chỉ kịp nghe tiếng phanh gấp, tiếng va chạm, rồi im lặng.

Tối đó, tại căn nhà nhỏ cuối làng, ánh đèn vẫn sáng. Nhưng không phải vì hai bà cháu đã về, mà vì hàng xóm tụ tập tới chia buồn. Trên bàn thờ, hai khung ảnh mới toanh đặt cạnh nhau – một cụ bà tóc bạc, và một nam sinh trẻ với nụ cười hiền lành trong bộ đồng phục trắng.

Cha mẹ của Tùng – đã từng mất con một lần – giờ đây ngồi lặng lẽ giữa gian nhà nhỏ, tay run run thắp từng nén nhang cho mẹ và con trai. Mọi người thấy họ khóc, không thành tiếng, chỉ là những tiếng nấc nghẹn nghẽn trong cổ họng, như muốn vỡ òa nhưng không thể.

Một người hàng xóm thì thầm:

– Hôm qua còn thấy bà cười bảo: “Tùng mà đậu tốt nghiệp, bà ráng sống tới ngày nó học xong đại học…”

Nến cứ cháy, khói hương bay lên lẩn quẩn trong gian nhà lạnh ngắt.

Related Posts

” Tôi nói cho anh biết hôm nay nếu chọn mẹ anh… anh sẽ mất tất cả, tôi nói được làm được, dân q:uê còn đòi hỏi”…

Minh sinh ra ở một miền quê nghèo, cha mất sớm khi anh mới học cấp hai. Từ đó, mẹ anh – bà Dung – một mình…

Chàng tr;:ai shipper cứu cô g::ái gặp nạn bất ngờ bị đòi bồi thường 100tr và cái kết

Giữa cái nắng như thiêu đốt gần 40 độ của mùa hè, anh Bình – một shipper 30 tuổi – vẫn tất tả rong ruổi khắp phố…

“Có 3 người con 2 trai và 1 gá//i nhưng cũng không nuôi nổi mẹ gi/à…” người dân xunh quanh ai cũng thấy ái ngại!

Hôm ấy, Hà Nội nắng như thiêu đốt. Trời 40 độ, mặt đường bốc hơi như muốn cháy cả đôi dép rách cụ Tư đang mang. Cụ…

Anh Ship mấ:/t một chân bị b::om 10 cốc trà sữa giữa trời nắng đổ l::ửa và cái kết thật ấm lòng

Trưa Hà Nội, nắng như đổ lửa. Cái nóng oi ả giữa tháng Tám khiến ai cũng chỉ muốn ở yên trong phòng điều hòa. Thế nhưng,…

Nữ diễn vi//ên bị là/m thân trăm phần trăm, đạo diễn biết vẫn làm ngơ khổ thân lắm

Cát-xê thấp, bị coi khinh, lạm dụng, đó là sự thật nghiệt ngã mà diễn viên đóng thế cảnh nóng tại Trung Quốc phải đối mặt. Khi…

Vì sao đà/n ông thích chiêm ngưỡng giây phút phụ n/ữ “lên đ//ỉnh thiê/n tha/i”

Nhiệm vụ đã hoàn thành Đàn ông cảm thấy rất hãnh diện và vui sướng khi thấy người phụ nữ của mình hoàn thành cuộc yêu trong…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *