Sáng đó, ông Bảy mặc bộ đồ tươm tất nhất, bỏ tiền vào một chiếc túi vải cũ, cẩn thận xách theo. Hơn 6 tỷ đồng – tiền đền bù mảnh đất cuối cùng của cha mẹ để lại, ông tính gửi vào ngân hàng cho chắc ăn. Vợ ông mất sớm, con cái đi làm xa, tiền này là của cả đời lam lũ cộng dồn lại.
Giao dịch xong, cô nhân viên ngân hàng còn cười tươi dặn:
– Bác nhớ đừng cung cấp mã OTP hay bấm vào link lạ nào nha. Gần đây lừa đảo nhiều lắm.
Ông Bảy gật đầu:
– Ừ, bác biết rồi.
Nhưng chiều đó, khi về nhà, điện thoại ông rung lên. Một tin nhắn từ tổng đài “Ngân hàng”:
“Quý khách cần xác nhận lại giao dịch. Vui lòng bấm vào đường link sau để tránh khóa tài khoản.”
Không hiểu rõ, lại sợ mất tiền, ông click vào đường link như lời. Trang web y như của ngân hàng, yêu cầu nhập mã xác minh. Ông răm rắp làm theo.
Vài phút sau, một loạt tin nhắn đổ về:
“Quý khách vừa rút 2 tỷ đồng…”
“Giao dịch thành công: 1,5 tỷ…”
“Tài khoản còn lại: 2.130.000 đồng”
Ông Bảy run rẩy. Tim ông thắt lại như ai bóp nghẹt. Ông vội đến ngân hàng – muộn. Giao dịch đã hoàn tất. Tài khoản trống rỗng.
– Chúng tôi rất tiếc, bác bị lừa qua website giả mạo. Tội phạm công nghệ giờ tinh vi lắm… – Nhân viên ngân hàng ái ngại.
Ông Bảy ngồi sụp xuống ghế. Mồ hôi vã ra như tắm. Cả đời ông chưa từng cầm đến 6 tỷ. Cũng chẳng biết “link giả”, “mã OTP” là gì. Chỉ biết giờ đây, số tiền cuối cùng ông giữ hộ cho con cháu, cho tuổi già, đã tan biến như mây khói.