Phát hiện tôi mắc b/ệnh UT, chồng công khai dẫn người khác đến nh///à ngh///ỉ rồi gọi tôi đến đón – nhưng người phải q//uỳ g//ối không phải là tôi

Ngày tôi cầm trên tay kết quả chẩn đoán mắc UT (ung thư giai đoạn đầu), tôi chỉ thấy trời đất tối sầm lại. Tôi đã khóc, đã hoang mang, nhưng rồi nhanh chóng tự trấn an mình:
— Phải mạnh mẽ. Mình còn con, còn gia đình, còn chồng…

Nhưng tôi đã nhầm.

Khi tôi thông báo với chồng, anh ta im lặng đúng 10 giây rồi thở dài:
— Vậy à… Ráng chữa đi, chứ giờ nói gì cũng đâu giải quyết được.

Tôi ngỡ sẽ được ôm vào lòng, an ủi, động viên — nhưng anh chỉ quay lưng đi và để mặc tôi ngồi đó, một mình với nỗi sợ.

Một tuần sau, khi tôi còn chưa kịp bước vào hóa trị, thì nhận được tin st đánh: chồng tôi đưa một cô gái trẻ vào nhà nghỉ. Điều đáng khốn nạn hơn là — chính anh ta gọi tôi đến đón về, như thể không còn biết thế nào là tự trọng hay nhân cách.

Tôi đến. Không khóc, không làm loạn. Chỉ đứng trước cửa nhà nghỉ, nhìn anh ta khoác vai cô gái kia bước ra.
— Em thấy chưa? Người ta trẻ, khỏe, không bệnh tật… Còn em, em nghĩ mình còn giữ được tôi bao lâu nữa? – anh ta nói như tạt thẳng gáo nước lạnh vào mặt tôi.

Tôi quay đi. Về nhà, tôi không khóc, chỉ lặng lẽ thu dọn lại hồ sơ, giấy tờ, và viết sẵn đơn ly hôn. Tôi ký trước một bên. Đơn giản, vì tôi không còn sức để níu kéo một kẻ đã quyết tâm phản bội.

Một tháng sau, khi tôi bắt đầu trị liệu tích cực ở bệnh viện lớn, có một người đàn ông khác — bạn cũ thời đại học — xuất hiện. Anh không hoa mỹ, không hứa hẹn gì, chỉ nói:
— Nếu em cần người đẩy xe, anh đẩy. Nếu em cần người nắm tay, anh sẵn sàng.

Và rồi, chính hôm tôi xuất viện, anh ấy lái xe đến tận nơi đưa tôi về — còn người chồng cũ lúc đó đang quỳ gối trước cửa nhà tôi, xin được quay lại, khi người tình trẻ chỉ coi anh là chỗ trú tạm và đã “cao chạy xa bay” với khoản tiền mà anh dại dột chuyển hết vào tài khoản của ả.

Tôi đứng nhìn anh ta, tay trong tay với người đàn ông mới, bình thản nói:
— Lúc tôi cần anh nhất, anh chọn quay lưng. Bây giờ, xin lỗi… Người phải quỳ, chưa chắc đã được tha thứ.

Tôi không hận, cũng không trách nữa.
Bởi vì người phụ nữ từng gục ngã đã biết cách đứng dậy — và khi đứng lên, họ sẽ không cúi đầu nữa.

Và tôi biết, tôi xứng đáng được yêu, dù có bệnh tật, tổn thương, hay quá khứ đẫm nước mắt.

Related Posts

Bố mẹ chồng âm thầm đón cháu trai mới sinh về quê làm lễ đặt tên, 3 ngày sau con dâu kéo cả công an đến bắt tại trận với lý do khiến cả dòng họ chế;;t đứng…

Bố mẹ chồng âm thầm đón cháu trai mới sinh về quê làm lễ đặt tên, 3 ngày sau con dâu kéo cả công an đến bắt…

Ngay ngày đầu tiên về làm dâu, em chồng ngang nhiên đ;;ổ cả một chậu nước b;;ẩ;;n lên người tôi, khi biết được nguyên nhân thì mặt tôi tr;;;ắng b;ệ;ch

Ngay ngày đầu tiên về làm dâu, em chồng ngang nhiên đ;;ổ cả một chậu nước b;;ẩ;;n lên người tôi, khi biết được nguyên nhân thì mặt…

Mẹ gi/à gi//ả điê//ngg thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật kh//óc khi biết bộ mặt thật…

Mẹ gi/à gi//ả điê//ngg thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật kh//óc khi biết bộ mặt thật… Bà Lành năm nay đã ngoài bảy…

Vụ gà lôi trắng: Tâm sự của bị cáo Thái Khắc Thành ngay khi đặt chân về nhà, nói 1 câu khiến nhiều người bất ngờ

16h30 chiều nay (13/8), sau khi được thay đổi biện pháp ngăn chặn từ tạm giam sang tại ngoại, cấm đi khỏi nơi cư trú, bị cáo…

Ở vùng quê ven sông, nhắc đến ông Tám và bà Tâm, ai cũng nể phục. Hai ông bà nổi tiếng là nông dân chịu khó, suốt hơn 20 năm gắn bó với nghề nuôi cá.

Ở vùng quê ven sông, nhắc đến ông Tám và bà Tâm, ai cũng nể phục. Hai ông bà nổi tiếng là nông dân chịu khó, suốt…

Thấy mẹ và ck thân thiết quá m//ức nhiều người nói tới tai nhưng vẫn quyết không tin để rồi khi đọc được tin nhắn thì đã quá…

Ngày mới cưới, tôi từng nghĩ mình là người phụ nữ may mắn nhất. Chồng tôi không chỉ yêu thương vợ mà còn quan tâm mẹ tôi…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *