Người phụ nữ nhặt rác đứng trước cổng biệt thự mỗi tối khiến gia chủ nổi giận đùng đùng đuổ;/i đi, cho đến một ngày họ bẽ bàng nhận ra đống giấy tờ cô để lại trong góc cổng, hóa ra người đó chính…

Người phụ nữ nhặt rác đứng trước cổng biệt thự mỗi tối khiến gia chủ nổi giận đùng đùng đuổ;/i đi, cho đến một ngày họ bẽ bàng nhận ra đống giấy tờ cô để lại trong góc cổng, hóa ra người đó chính…

Khu biệt thự H.L là nơi chẳng ai nghĩ đến hai chữ “phiền toái”. Cổng sắt cao hai mét, hàng rào điện tử, bảo vệ tuần đêm ngày. Ấy vậy mà suốt gần một tháng, mỗi tối lúc 9 giờ, bảo vệ lại thấy một người phụ nữ lom khom, đội nón rách, đẩy xe nhặt rác đến trước cổng biệt thự nhà ông bà T – chủ một công ty bất động sản lớn tiếng tăm khắp thành phố.

Bà không nói gì. Chỉ đứng đó một lúc, rồi lặng lẽ gỡ ra vài thứ từ xe rác cũ, đặt vào góc tường cổng biệt thự, chỉnh lại ngay ngắn, rồi đi.

Ban đầu, người ta nghĩ bà đi lạc. Rồi nghĩ bà… bị tâm thần. Bảo vệ đuổi, bà không phản ứng. Có lần ông T ra mặt quát tháo:

– “Bà đứng đây làm gì? Bà biết đây là nhà ai không? B//ến!”

Người phụ nữ chỉ cúi đầu. Không một lời.

Ông T tức tối lệnh cho gắn thêm camera, báo cả phường. Nhưng bà vẫn đến. Đúng giờ. Đúng động tác. Như một nghi lễ bí ẩn không thể ngăn cản.

Cho đến một buổi tối, khi cơn mưa kéo dài bất thường, bà không đến.

Bảo vệ mở cổng ra quét dọn. Và lúc ấy, họ thấy một bọc giấy ướt dính nước mưa trong góc tường, chỗ bà thường đặt đồ. Tưởng là rác, anh bảo vệ định vứt. Nhưng tò mò, anh mở ra.

Ngay giây đầu tiên, anh sững người.

Bên trong là tập tài liệu dày cộp. Hóa ra bà không nhặt rác mà chính là…

một trong những người sáng lập ban đầu của công ty bất động sản do ông T đang điều hành.

Tên bà là Nguyễn Thị Bình – cái tên từng xuất hiện trong những hồ sơ cũ mờ nhòe ngày công ty còn sơ khai. Bà là một trong ba người góp vốn mở công ty Phúc Hưng Land vào năm 1999, khi còn là một nhà giáo về hưu đầu tư bằng số tiền tích góp cả đời.

Tập hồ sơ gồm giấy góp vốn, bản kế hoạch phát triển, giấy tay xác nhận phân chia lợi nhuận – trong đó có chữ ký nguệch ngoạc của chính ông T và hai người đồng sáng lập khác. Nhưng điều khiến anh bảo vệ choáng váng là phần hợp đồng thỏa thuận nội bộ, ghi rõ:

“Nếu bên A (bà Bình) rút khỏi công ty vì lý do cá nhân, tài sản và cổ phần sẽ được giữ lại, không bị xóa bỏ quyền lợi cho đến đời thứ hai.”

Bên dưới là một mảnh giấy viết tay cũ kỹ:

“Tôi từng tin tưởng các cậu như con ruột. Nay tôi sống cũng không còn bao lâu, không muốn tranh giành, chỉ xin một chỗ nhìn lại căn nhà mình từng góp phần tạo nên…”

Anh bảo vệ run rẩy đem xấp tài liệu vào trình ông T. Và chỉ vài phút sau, trong căn biệt thự rộng lớn, tiếng đồ vật rơi vỡ vang lên, tiếng ông T gầm lên giận dữ:
– “Tại sao lại là bà ta?!”

Vợ ông, bà chủ T – người từng thẳng tay đuổi người phụ nữ ra khỏi cổng, giờ cứng họng khi nhìn thấy tờ giấy photo một bức ảnh cũ: một cô giáo tóc búi cao, đứng giữa ba thanh niên trẻ – một trong số đó chính là ông T lúc chưa thành đạt.

Cuộc họp khẩn cấp trong đêm được triệu tập. Nội bộ công ty rung chuyển khi các thành viên cũ xác nhận rằng bà Bình thực sự là người góp cổ phần đầu tiên, nhưng do bị lừa ký một văn bản thoái vốn giả mạo, bà đã biến mất khỏi công ty suốt 20 năm qua.

Không ai ngờ rằng, sau biến cố gia đình, chồng mất, con trai qua đời trong một vụ tai nạn ở công trình, bà rơi vào cảnh bần hàn. Nhưng thay vì đâm đơn kiện, bà chỉ muốn đến trước cổng biệt thự – nơi xây dựng từ mảnh đất ban đầu của công ty – để “gửi lại kỷ niệm”.

Thứ bà hay đặt vào góc cổng mỗi tối là những bức thư tay, tài liệu cũ, và tấm ảnh ngày đầu thành lập. Không một lời oán trách. Không một yêu cầu đòi hỏi. Chỉ lặng lẽ, đều đặn, như thể vẫn còn giữ niềm tin vào lòng người.

Khi chuyện vỡ lở, báo chí vào cuộc. Mạng xã hội chia sẻ chóng mặt. Dư luận lên án gay gắt hành vi vong ơn, chối bỏ người đã giúp đỡ những ngày đầu cơ cực.

Ông T cuối cùng phải đích thân tìm đến một phòng trọ nghèo ở quận ngoại thành – nơi bà Bình sống chung với những người già neo đơn, xin bà tha thứ và đề nghị chu cấp suốt đời cùng một phần cổ phần công ty.

Nhưng bà chỉ mỉm cười:

“Tôi không cần tiền. Tôi chỉ muốn các anh đừng quên… gốc rễ mình từ đâu mà có.”

Câu nói ấy trở thành lời cảnh tỉnh cho nhiều doanh nhân trẻ. Và câu chuyện về “người phụ nữ nhặt rác trước cổng biệt thự” trở thành một trong những bài học đạo đức kinh doanh lan truyền khắp ngành bất động sản.

Related Posts

Người đàn ông mặc đồ lam lũ đi rút 5 tỷ trong sổ tiết kiệm, nhân viên định báo bảo vệ thì ông chỉ thẳng tay ra cửa, thứ trước mặt khiến cả phòng giao dịch phải cúi mặt xin lỗi ngay lập …

Người đàn ông mặc đồ lam lũ đi rút 5 tỷ trong sổ tiết kiệm, nhân viên định báo bảo vệ thì ông chỉ thẳng tay ra…

Được đền bù đất 3 tỷ nhưng mẹ chồng quyết không chia cho con dâu một đồng, dấm dúi đem cho con gái, nào ngờ khi bà đường đột đến nhà con gái thì phát hiện…

Được đền bù đất 3 tỷ nhưng mẹ chồng quyết không chia cho con dâu một đồng, dấm dúi đem cho con gái, nào ngờ khi bà…

Cụ bà 78 t;/uổi đột nhiên bán hết đất đai, tuyên bố lên thành phố ở với cháu, ai ngờ 1 tháng sau, hàng xóm phát hiện sự thật khiến cả phường rún/g đ/ộng…

Cụ bà 78 t;/uổi đột nhiên bán hết đất đai, tuyên bố lên thành phố ở với cháu, ai ngờ 1 tháng sau, hàng xóm phát hiện…

Vì muốn chữa bệnh cho em trai, mẹ đã gả tôi cho một lão 60 tuổi ai ngờ số phận tôi cũng thay đổi từ đây….

Vì muốn chữa bệnh cho em trai, mẹ đã gả tôi cho một lão 60 tuổi ai ngờ số phận tôi cũng thay đổi từ đây….Tôi tên…

Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất cả người ở trong nhà ch/ết lặng khi biết được ông lại là…

Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất cả người…

Nghẹn ngào lễ t;;a;ng ông Hoàng Nam Tiến: Nhìn dòng người và những vòng hoa viếng đặc biệt thấy x;;ót và ti;ếc cho một người tài – đức vẹn toàn

Sáng nay (ngày 4/8), tang lễ của ông Hoàng Nam Tiến được tổ chức trang trọng tại Nhà tang lễ Quốc gia (số 5 Lê Thánh Tông, Hà…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *