Người đàn ông mặc đồ lam lũ đi rút 5 tỷ trong sổ tiết kiệm, nhân viên định báo bảo vệ thì ông chỉ thẳng tay ra cửa, thứ trước mặt khiến cả phòng giao dịch phải cúi mặt xin lỗi ngay lập …
Ngân hàng buổi sáng thứ Hai đông nghẹt. Nhân viên tất bật với hồ sơ, máy số reo liên tục. Giữa dòng người ăn mặc chỉnh tề, có một ông già ăn mặc lam lũ bước vào. Áo sơ mi bạc màu, quần đã sờn gấu, dép tổ ong mòn vẹt.
Ông run rẩy đưa ra cuốn sổ tiết kiệm đã cũ, bìa rách góc, nói giọng khàn:
“Tôi muốn rút toàn bộ. 5 tỷ.”
Cô giao dịch viên thoáng giật mình. Số tiền quá lớn, và diện mạo ông lại quá… trái ngược. Không giấy tờ tùy thân, không CMND, chỉ một tờ chứng nhận giám hộ có công chứng, nhưng vẫn gây nghi ngờ. Một nam nhân viên thì thào:
“Có khi lừ/a đ/ảo… Hay ông bị ai đó sai đến? Hay lão này lẩm cẩm lấy nhầm sổ?”
Một người khác cầm điện thoại định gọi bảo vệ.
Lúc ấy, ông già chỉ lặng lẽ đưa tay lên, không nói một lời. Ông chỉ ra ngoài cửa kính ngân hàng.
Tất cả mọi ánh nhìn đều hướng ra ngoài. Và cả phòng giao dịch im bặt, cúi đầu xin lỗingay lập tức, ở ngoài kia chính là…
…một chiếc xe lăn đặc biệt có gắn biểu tượng của Bộ Quốc phòng, ngồi trên đó là một người đàn ông mặc quân phục cấp tướng, ánh mắt sắc lạnh và nghiêm nghị đang nhìn thẳng vào bên trong.
Phía sau xe lăn là hai vệ sĩ mặc vest đen, dáng đứng thẳng tắp, cùng một người phụ nữ trung niên mặc áo công sở đang cầm theo bản sao công chứng hộ khẩu, chứng minh nhân dân, quyết định bổ nhiệm và cả giấy ủy quyền hợp pháp.
Cô giao dịch viên tái mặt. Người định gọi bảo vệ vội vàng buông điện thoại, chân bước lui lại, miệng lắp bắp:
– “Tôi… tôi không biết… xin lỗi…”
Ông già vẫn không nói gì. Chỉ gật nhẹ đầu rồi lặng lẽ ngồi xuống ghế chờ như chưa từng bị nghi ngờ. Tướng quân ngoài cửa khẽ gật đầu một cái, như ra hiệu: “Làm việc đi.”
Ngay sau đó, giám đốc chi nhánh ngân hàng xuất hiện, khuôn mặt lúng túng cúi đầu chào liên tục. Ông đích thân mời ông già vào phòng VIP để hoàn tất thủ tục rút tiền, tay không ngừng xin lỗi về “sự hiểu nhầm đáng tiếc”.
Hóa ra, ông già ăn mặc lam lũ kia là người từng nuôi dưỡng và cưu mang vị tướng suốt những năm tháng chiến tranh – ông là người thợ mộc nghèo, từng 20 năm lặng lẽ quyên góp tiền, sống tằn tiện, dành dụm từ khi mở tiệm nhỏ đến khi con nuôi thành công.
Sổ tiết kiệm 5 tỷ là khoản tiền ông tích góp cả đời, phần lớn là tiền đền bù đất và một phần quỹ trợ cấp hậu chiến được gửi qua người con nuôi.
Vị tướng sau khi thành đạt nhiều lần mời ông dọn về nhà lớn ở cùng, nhưng ông từ chối. Ông bảo:
“Tao muốn sống như xưa. Nhưng nếu có ngày cần tiền, mày nhớ giữ đúng lời hứa – lo cho tao trọn vẹn và không để ai coi thường tao.”
Ngày hôm nay, lời hứa đó đã được thực hiện.
Câu chuyện lan truyền trên mạng xã hội, kèm theo hình ảnh ông già cầm bọc tiền bước ra từ ngân hàng, phía sau là vị tướng gật đầu tiễn biệt. Nhiều người xúc động bình luận:
“Không phải cứ áo rách là nghèo. Và không phải ai ăn mặc sang trọng cũng biết cư xử.”
Ngân hàng sau đó phải ra thông cáo xin lỗi công khai. Nhân viên trực tiếp nghi ngờ ông bị điều chuyển nội bộ. Một bảng nội quy mới được dán trước cửa chi nhánh:
“Tôn trọng khách hàng không phụ thuộc vào bề ngoài.”