Mẹ gi/à gi//ả điê//ngg thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật kh//óc khi biết bộ mặt thật…

Mẹ gi/à gi//ả điê//ngg thử lòng các con, nào ngờ 5 năm sau bật kh//óc khi biết bộ mặt thật…

Bà Lành năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Chồng mấ//t sớm, bà một mình nuôi ba người con trưởng thành. Giờ đây, cả ba đứa đều có nhà cao cửa rộng, công việc ổn định. Thế nhưng, càng lớn chúng lại càng ít về thăm bà. Có lần bà ốm, gọi điện mà con trai cả chỉ bảo: “Mẹ gọi taxi mà đi viện, con đang họp.” Con gái giữa thì kêu b/ận chăm cháu ngoại, còn cậu út viện cớ đi công tác suốt.

Người mẹ gi/à lặng lẽ trong căn nhà nhỏ vắng hoe, từng ngày trôi qua chỉ có tiếng đồng hồ tích tắc và tiếng gió lùa qua khe cửa. Một tối, bà ngồi trước bàn thờ chồng, nước mắt lưng tròng: “Ông ơi, tôi gi/à rồi, sống cũng chẳng còn bao lâu, vậy mà tụi nó chỉ biết ti/ền bạ/c, chẳng ai quan tâm tới mẹ gi/à này.”

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu bà. Bà muốn thử xem, nếu một ngày bà không còn minh mẫn nữa, các con sẽ đối xử với bà ra sao. Thế là từ hôm sau, bà bắt đầu g/iả v/ờ ng/ớ ng/ẩn. Khi thì gọi nhầm tên con, lúc thì lẫn lộn giữa bữa sáng và bữa tối, có khi đang đi chợ bà cũng đứng thừ người giữa đường.

Tin bà Lành bị lẫn nhanh chóng tới tai ba người con. Họ xúm về, nhưng không phải để chăm sóc mà để… bàn bạc. Con trai cả lên tiếng trước:

– Mẹ lẫn rồi, tốt nhất đưa vào viện dư/ỡng lã/o. Nhà em nhỏ, không tiện chăm.

Con gái giữa phụ họa:

– Em cũng bận con nhỏ, không có thời gian.

Cậu út cười gi/ả l/ả:

– Hay chia tiền lương hưu của mẹ ra, mỗi người góp thêm một ít gửi mẹ vào chỗ tốt nhất là được.

Nghe những lời ấy, tim bà thắt lại. Bà chỉ gật đầu, không nói gì. Từ đó, bà sống trong viện dưỡng lão, ngày ngày nhìn ra cổng chờ bóng dáng quen thuộc. Thỉnh thoảng con gái giữa ghé qua v/ội v/ã, còn hai cậu con trai gần như biệt tăm. Nhiều đêm bà nằm kh/óc, h/ối h/ận vì đã thử lòng con, bởi bà biết, sự thật ph/ũ ph/àng còn đa/u hơn cả c/ô đ/ơn.

Rồi năm năm trôi qua. Bệnh viện thông báo bà mắc UT gi/ai đo/ạn cu/ối, không còn sống được bao lâu. Tin ấy tới tai ba người con. Họ vội vã đến viện dưỡng lão, không phải để thăm mẹ mà là để… lo chuyện tài sản. Cậu cả hỏi nhân viên:

– Mẹ tôi có để lại sổ đỏ, vàng bạc gì không?
Con gái giữa rơm rớm nước mắt, nhưng vẫn không gi/ấu được ánh nhìn tính toán:

– Mẹ có viết d/i chú/c chưa?

Cậu út im lặng, cúi đầu, nhưng ai cũng hiểu cậu ta đang nghĩ gì. Nhân viên chỉ lắc đầu:

– Bà cụ chẳng có gì ngoài ít tiền lương hưu, nhưng bà có gửi lại một phong bì, dặn khi nào ba người tới thì đưa.

Họ mở phong bì, thấy một mảnh giấy ngắn ngủi, nét chữ r/un r/ẩy…

Trong phong bì chỉ có vỏn vẹn mấy dòng chữ, nhưng từng chữ như cứa vào tim ba người:

“Cảm ơn các con đã cho mẹ biết, ở tuổi già, mẹ có thể trông cậy vào ai. Tài sản của mẹ là tình thương, nhưng tiếc rằng các con chẳng cần. Mẹ đi gặp bố đây.”

Phía dưới là một tấm hình cũ — bức ảnh cả nhà chụp chung vào ngày giỗ cha năm xưa, khi ai cũng còn cười rạng rỡ, tay mẹ ôm trọn ba đứa con vào lòng.

Ba người đứng lặng. Lần đầu tiên trong nhiều năm, họ nhìn nhau mà không nói nổi lời nào. Cậu cả siết chặt bức ảnh, cố trấn tĩnh nhưng đôi mắt đỏ hoe. Con gái giữa bật khóc thành tiếng, còn cậu út bỗng quay đi, như sợ ai nhìn thấy mình rơi nước mắt.

Vài ngày sau, bà Lành mất. Đám tang đơn sơ, chẳng có đông đủ con cháu hay họ hàng, chỉ lác đác vài người hàng xóm đến tiễn. Lúc hạ huyệt, gió thổi mạnh làm tấm ảnh cũ trong tay cậu cả run lên. Anh bỗng nhận ra — thứ họ mất không phải là một ngôi nhà hay mấy chỉ vàng, mà là người mẹ đã từng thương họ hơn cả mạng sống.

Từ hôm đó, mỗi khi nhìn thấy căn nhà cũ khóa cửa im lìm, cả ba đều thấy một khoảng trống vô hình — khoảng trống mà không tài sản nào có thể lấp đầy.

Related Posts

“Get out of the way, you cripple!” – A tall bully yelled and kicked a disabled girl causing her to fall down at a bus stop, then 99 cyclists passing by saw and…

“Get out of the way, you cripple!” – A tall bully yelled and kicked a disabled girl causing her to fall down at a bus stop, then…

After being tricked into going to prison by my husband in his stead, the maid took my place as his wife. On the day of my release, they humiliated me with three “gifts” to welcome me back and the theft of my biological daughter’s only inheritance.

After being tricked into going to prison by my husband in his stead, the maid took my place as his wife. On the day of my release,…

I Gave a Broken Old Man My Last $10 for Milk. Hours Later, I Heard a Deafening Thunder. My Mom Locked the Doors. 500 Bikers Were Outside Our House, Their Engines Roaring, and They Were Looking for Me.

I Gave a Broken Old Man My Last $10 for Milk. Hours Later, I Heard a Deafening Thunder. My Mom Locked the Doors. 500 Bikers Were Outside…

15 CHILDREN VANISHED ON A FIELD TRIP IN 1986 — 39 YEARS LATER, THEIR SCHOOL BUS IS FOUND BURIED UNDERGROUND…

15 CHILDREN VANISHED ON A FIELD TRIP IN 1986 — 39 YEARS LATER, THEIR SCHOOL BUS IS FOUND BURIED UNDERGROUND…In the spring of 1986, fifteen children and…

Her Husband Threw Her and Their Son Out in the Rain — His Mistress Gave the Wife $500 and Whispered, “Come Back in Three Days… You’ll See Something Unexpected.”

It was raining hard that evening in Seattle, the kind of cold, relentless drizzle that seeps into your bones.Grace Miller stood outside her own house — the…

On the day I turned eighteen, my mother threw me out the door. But years later, fate brought me back to that house, and in the stove, I discovered a hiding place that held her chilling secret.

On the day I turned eighteen, my mother threw me out the door. But years later, fate brought me back to that house, and in the stove,…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *