Là gái Miền Tây nên khi cả họ biết tôi chuẩn bị lấy chồng ngoài Bắc thì phản đối k-ịch liệ;/t vì gia trưởng lại còn tiết kiệm, tôi luôn để ngoài tai cho đến ngày về nhà anh ở Thái Bình, cả nhà gái c;h-ết lặng trước sân khi nhìn thấy 10 mâm cơm đãi khách chỉ toàn là…

Tôi là gái Miền Tây – xởi lởi, dễ thương, sống tình cảm. Ngày tôi công khai yêu anh – một người con trai gốc Thái Bình – cả họ nhà tôi phản đối kịc;/h l/iệt.
“Gái Miền Tây lấy trai ngoài Bắc là khổ cả đời!”
“Gia trưởng, hà tiện, lắm lễ nghi – nó coi mày như os-in cho mẹ nó ấy chứ!
Tôi đ-au lòng lắm, nhưng vẫn cắn răng vượt qua mọi lời dèm pha. Anh là người đàng hoàng, chân thành, sống trách nhiệm. Tôi tin vào con người anh, chứ không tin vào định kiến vùng miền.
Ngày về quê anh ra mắt…
Tôi dẫn theo mẹ và mấy dì đi cùng. Chuyến xe dừng trước cổng nhà anh.
Sân nhà đã dựng rạp, bàn ghế bày sẵn 10 mâm cỗ. Tôi còn ngại ngùng nói:
“Anh làm gì long trọng dữ vậy? Đâu cần thiết mâm cao cỗ đầy đâu…”
Nhưng vừa bước vào sân, mẹ tôi đứng khựng lại, dì Hai lắp bắp, cả họ ch;/ết lặng…
Trên mâm, không thấy thịt gà, không tôm càng, không chả giò hay xôi chè… mà cả 10 mâm cơm, chỉ toàn là…