Hàng xóm xây cổng lấn ra nhà tôi tận 10 phân, tôi không nói gì chỉ đem đúng 1 thứ để cạnh tường nhà, hôm sau thấy anh ta đập bỏ tường lùi vào tận 50 phân, tôi cười thầm nghĩ bụng “còn non lắm ông già ạ”…

Hàng xóm xây cổng lấn ra nhà tôi tận 10 phân, tôi không nói gì chỉ đem đúng 1 thứ để cạnh tường nhà, hôm sau thấy anh ta đập bỏ tường lùi vào tận 50 phân, tôi cười thầm nghĩ bụng “còn non lắm ông già ạ”…
Chuyện xảy ra ở quê tôi nơi mà hàng xóm cách nhau cái ao cái rào, nhưng chuyện ranh giới thì không ai được phép đụng đến.

Nhà tôi với nhà ông Hào sát vách, chỉ cách nhau một bờ tường cũ. Hồi bố tôi còn sống, hai nhà từng có vụ cãi nhau nảy lửa vì chuyện đất vườn — ông Hào lúc ấy cũng thử lấn một hàng gạch, bố tôi bê luôn sổ đỏ và thước dây ra giữa sân, cắm cọc, gọi cả thôn đến phân xử, khiến ông ta phải lùi lại và “mặt dày” đến tận bây giờ.

Mấy năm nay bố mất, tôi thì đi làm ăn xa, để ngôi nhà vườn cho mẹ già trông nom. Mới đây tôi về quê tu sửa lại nhà, chưa kịp dọn sạch đống ngói cũ thì thấy ông Hào cho thợ xây lại cái cổng sát cạnh. Đáng nói là: bức tường mới lấn sang đất nhà tôi đúng một gang tay – chừng 10 phân.

Mẹ tôi thì thở dài:

– “Thôi con ạ, mười phân đất, dây dưa lời qua tiếng lại chỉ tổ sinh chuyện.”

Nhưng tôi nghĩ khác. Ở quê, đất là danh dự. Mười phân hôm nay, mai thành một mét. Nhịn một lần là bị đè đầu cả đời.

Tôi không nói gì với mẹ. Cũng chẳng hé nửa lời với ông Hào.

Chiều hôm đó, tôi đi ra sau nhà, mở cái thùng gỗ cũ của bố. Trong đó vẫn còn mấy cọc tre già bố tôi để dành để cắm ranh giới từ hơn chục năm trước, mỗi cái dài đúng 1m, đầu cắm nh-ọn.

Tối đó, khi nhà ông Hào đã tắt điện đi ngủ, tôi lặng lẽ cắm đúng một cọc tre vào phần đất sát chân tường – nơi ông ta vừa lấn sang.

Sáng hôm sau, lúc tôi đang cắt lá chuối sau vườn thì nghe tiếng ầm ầm từ nhà bên. Tôi ló đầu ra thì thấy ông Hào đang sai thợ đập tường, xây lùi vào hẳn 50 phân.
Tôi giả vờ hỏi:

– “Ơ, sao lại đập đi bác Hào?”

Ông ta bắt đầu ngắc ngứ ú ớ …

…Ông ta ngắc ngứ một lúc rồi chống chế:

“À… à thì… cái tường xây lệch, lệch ấy mà! Với lại… cũng muốn cho nó thoáng hơn…”

Tôi nhìn ông ta, môi khẽ nhếch một cái, cười không thành tiếng.

Thợ của ông vẫn đang lom khom, người thì đục, người khiêng gạch vữa. Nhìn cái cảnh bức tường cũ bị phá đi, tôi không khỏi nhớ lại hồi nhỏ: ông Hào lúc ấy nổi tiếng “láo lếu”, hở ra là chực chồm sang đất nhà người khác, miệng lúc nào cũng vênh váo “một tí đất thì đã làm sao?”.

Mà cũng đúng thôi. Gặp ai yếu bóng vía thì ông ta ắt lấn được cả mét.

Nhưng ông quên mất — nhà này từng có bố tôi. Giờ thì có tôi.

Mẹ tôi thấy tôi từ trong vườn đi ra, liền nói nhỏ:

“Con làm gì mà ông ấy lại xây lùi hẳn vào thế? Không phải con sang gây sự đấy chứ?”

Tôi cười nhẹ:

“Không mẹ ạ. Con chỉ cắm đúng một cái cọc tre thôi.”

Mẹ tôi tròn mắt:

“Cọc tre thì liên quan gì?”

Tôi vỗ nhẹ vai mẹ, rồi thì thầm như bố từng nói:“Ở cái làng này, không gì đáng sợ bằng cọc tre nhà ông Năm Cường – là bố con đó mẹ. Ai thấy cũng biết là chuyện sẽ to nếu đụng vào.”

Mẹ tôi thoáng ngẩn ra, rồi cũng bật cười. Mười năm rồi, cái tiếng của bố tôi vẫn còn y nguyên như cũ.

Chiều hôm đó, tôi đi dạo một vòng xung quanh mảnh đất nhà mình, nhìn từng ranh giới cũ kỹ vẫn còn dấu mốc bố tôi đóng ngày xưa – mốc nào cũng vuông vức, chắc chắn.

Tôi thầm nghĩ: “Không cần phải to tiếng, chỉ cần đúng và kiên quyết. Đất cha ông để lại, không ai có quyền lấn một gang tay.”

Vài hôm sau, tôi đi vắng mấy ngày, khi trở về thì thấy có mấy nhà quanh xóm lén lút rút bớt chậu cây, hàng rào, hay đá kê sát mé đất nhà tôi.

Họ không nói gì, tôi cũng không hỏi. Nhưng tôi biết, tin tức về “cái cọc tre” nhà ông Năm Cường lại một lần nữa âm thầm lan khắp làng.

Related Posts

Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất cả người ở trong nhà ch/ết lặng khi biết được ông lại là…

Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất cả người…

Nghẹn ngào lễ t;;a;ng ông Hoàng Nam Tiến: Nhìn dòng người và những vòng hoa viếng đặc biệt thấy x;;ót và ti;ếc cho một người tài – đức vẹn toàn

Sáng nay (ngày 4/8), tang lễ của ông Hoàng Nam Tiến được tổ chức trang trọng tại Nhà tang lễ Quốc gia (số 5 Lê Thánh Tông, Hà…

Ở cữ, nhờ mẹ chồng tới chăm nhưng bà nằng nặc đòi 30 triệu/ tháng, tôi mặt nặng mày nhẹ chỉ đưa cho 3 triệu

Ở cữ, nhờ mẹ chồng tới chăm nhưng bà nằng nặc đòi 30 triệu/ tháng, tôi mặt nặng mày nhẹ chỉ đưa cho 3 triệu, đến lúc…

Những dòng tin nhắn thủ thỉ đầy yêu thương ông Hoàng Nam Tiến gửi đến người phụ nữ đặc biệt nhất đời mình, ai ngờ là lời cuối

Bài thơ dang dở và nỗi đau trọn vẹn Trước khi rời cõi tạm, ông Hoàng Nam Tiến – nguyên Chủ tịch Hội đồng quản trị FPT…

Nhà tôi 3 mặt tiền tại quận 1 ở Sài Gòn, con trai tôi yêu rồi cưới 1 cô gái ngoài B;ắc vì trót có b/ầu

Nhà tôi 3 mặt tiền tại quận 1 ở Sài Gòn, con trai tôi yêu rồi cưới 1 cô gái ngoài B;ắc vì trót có b/ầu. Tôi…

Sáng nay 4/8 cả nước rơi lệ vì ông Hoàng Nam Tiến…chuyện tâm linh xuất hiện

Ngay từ sáng sớm ngày 4/8, ở cả 2 miền, rất đông bạn bè, người thân đã đến tiễn đưa “anh Tiến HN” (theo cách gọi của…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *