Căn phòng bệnh tầng 5 bệnh viện Chợ Rẫy trưa ấy chỉ còn tiếng máy thở kêu tít tít. Minh, chàng trai 25 tuổi, đôi mắt thâm quầng vì thức trắng nhiều đêm, đang cúi người nhẹ nhàng lau mồ hôi cho cha mình – ông Thành – người vừa bị đột quỵ hôm qua.
Minh là đứa con độc nhất, từ nhỏ đã sống trong cảnh thiếu mẹ. Cha em – một người anh cả mẫu mực – từng là trụ cột nuôi hai em học hành, dựng vợ gả chồng. Giờ nằm liệt, ông Thành chỉ còn cử động được mí mắt. Đôi khi, nước mắt ông rơi, nhưng chẳng ai chắc đó là vì đau, hay vì nỗi uất ức sâu trong lòng.
Buổi chiều hôm đó, tại văn phòng luật sư Quốc – một người có tiếng về đạo đức nghề nghiệp – có một vị khách lén lút tìm đến. Bà Lan, em gái ruột ông Thành, ngoài 50 tuổi, khuôn mặt vẫn giữ nét sắc sảo, tay ôm một túi giấy, trong đó là bốn cuốn sổ đỏ đứng tên anh trai mình.
“Luật sư… tôi muốn làm thủ tục chuyển nhượng toàn bộ số đất này sang tên tôi. Anh tôi… giờ chẳng sống được bao lâu nữa. Mấy đứa cháu thì non nớt, đâu biết gì…” – bà ta thì thầm, giọng đầy toan tính.
Luật sư Quốc cau mày. Ông nhìn bà từ đầu đến chân, rồi nói thẳng: “Tôi biết ông Thành là ai. Tôi cũng biết anh ta đã vất vả nuôi bà ăn học, gả chồng. Còn đứa cháu trai kia, đang bỏ cả công việc để ở viện chăm cha. Còn bà? Giờ cha nó chưa nhắm mắt, bà đã vội vã mang sổ đỏ đến đây?”
Bà Lan đỏ mặt, giận dữ:
– “Luật sư đừng nói nặng lời! Tôi là em ruột, chẳng lẽ không có quyền?”
Ông Quốc đứng dậy, thở dài: “Không phải ai là người thân cũng có nghĩa là người tử tế. Tôi không nhận hồ sơ này.”
Nói rồi, ông rút điện thoại, gọi cho Minh.
Một giờ sau, luật sư Quốc có mặt tại bệnh viện. Minh bối rối khi thấy ông, nhưng ông chỉ nhẹ nhàng nói:
– “Chú mày là người tử tế. Chú mày có quyền biết rằng bố cháu đã để toàn bộ tài sản lại cho cháu. Sổ đỏ vẫn còn tên ông ấy. Còn chuyện cô Lan… cứ để pháp luật xử lý.”
Minh nhìn cha – đôi mắt ông bỗng khẽ động đậy, như đang nghe. Minh siết tay ông thật chặt, nước mắt chảy dài:
– “Con hứa sẽ không để ai lấy mất thứ ba để lại đâu.”
Một tháng sau, ông Thành tỉnh lại sau cơn đột quỵ kỳ diệu. Cô Lan bị gia đình họ hàng chỉ trích dữ dội, còn bị kiện vì hành vi chiếm đoạt tài sản. Cái kết đắng ấy là lời cảnh tỉnh cho những ai vì lòng tham mà quên đi tình thân.