Em gái cưới anh rể ngay sau đá//m ta/ng chị gái khiến họ hàng bất ngờ và nụ cười trong im lặng của cô đã c/he g/iấu bí mật độn/g t/rời…
Mưa lất phất rơi trên những con đường làng nhỏ, nơi ngôi nhà cổ kính của gia đình Hà đứng lặng lẽ giữa cánh đồng lúa. Đ;;ám t;;ang của chị Hương vừa kết thúc. Không khí ta;ng thương vẫn còn vương vấn trong từng ánh mắt của người thân, nhưng có một điều kỳ lạ khiến mọi người không khỏi xì xào.
Chỉ ba ngày sau, cô em gái út, Lan, tuyên bố sẽ cưới anh rể – người chồng mới mất vợ của chị Hương. Mười năm trước, khi Lan chỉ mới 16, cô đã thầm yêu Hùng, chàng trai hàng xóm hiền lành, người mà sau này trở thành chồng của chị Hương. Hùng lớn hơn Lan gần chục tuổi, với đôi mắt trầm tư và giọng nói ấm áp. Anh thường xuyên qua lại nhà Hà, giúp đỡ công việc đồng áng, và mỗi lần như thế, trái tim non nớt của Lan lại rung động. Nhưng Hùng chỉ xem Lan như em gái. Người anh chọn là Hương – cô chị cả dịu dàng, đảm đang, người mà cả làng đều cho là “một cặp trời sinh”.
Cô giấu kín tình cảm của mình, chôn sâu vào những đêm dài ngồi bên khung cửa sổ, nhìn ánh trăng mờ nhạt. Nhưng b:í m;;ật thật sự không nằm ở tình yêu đơn phương ấy. Nó bắt đầu vào cái đêm định mệnh cách đây một năm…
…một đêm mưa như trút, khi Hùng say rượu trở về từ đám cưới người bạn, còn Hương thì đang nằm viện vì một ca mổ phụ khoa. Chỉ có Lan ở nhà.
Đêm ấy, Lan chưa bao giờ quên. Hùng đứng trước cửa phòng cô, ánh mắt nhoè cồn và lạc hướng, gọi nhầm tên Hương. Cô định đẩy anh ra, nhưng trong khoảnh khắc yếu lòng, tiếng gọi tên ấy khiến trái tim Lan chao đảo. Chỉ một phút thôi – một phút sai lầm – nhưng để lại vết hằn cả đời.
Một tháng sau, Lan phát hiện mình có thai.
Cô toan bỏ đi thật xa, nhưng rồi mẹ cô bị tai biến, gia đình lao đao. Cô không dám làm xáo trộn thêm. Đứa bé ra đời vào cuối năm ngoái, được âm thầm gửi cho một người bạn thân nuôi ở tận miền Nam, với lời dặn không được hé nửa lời.
Và rồi chị Hương đột ngột phát bệnh, biến chứng nặng sau đợt mổ, ra đi sau gần một tháng vật lộn trên giường bệnh. Khi Hùng bật khóc bên di ảnh vợ, Lan đứng lặng trong góc, ôm chặt bàn tay, móng tay đâm sâu vào da thịt đến bật máu – nhưng chẳng đau bằng nỗi tội lỗi đang gặm nhấm trong lòng.
Ba ngày sau lễ tang, Lan đưa ra tuyên bố chấn động: cô sẽ cưới Hùng. Không tổ chức linh đình, không nhẫn cưới, không váy trắng, chỉ lặng lẽ ký giấy hôn thú trong ánh mắt ngỡ ngàng của họ hàng.
Họ bảo cô là kẻ trơ trẽn. Họ nói cô giật chồng chị. Nhưng không ai biết, trong túi áo Lan hôm ấy, là một tờ giấy xét nghiệm ADN – xác nhận đứa con gái 6 tháng tuổi ấy chính là con ruột của Hùng.
Và hôm nay, đứa bé ấy được Lan bế về, khi tiếng kèn đám tang vừa tắt.
Trong nụ cười mím chặt, Lan nhìn ra cánh đồng lúa đang chuyển mùa, lòng thầm nhủ: “Chị ơi, tha lỗi cho em… Em đã yêu anh ấy cả một đời trong lặng thầm, nhưng em chưa từng muốn cướp đi hạnh phúc của chị.”
Gió thổi qua mái ngói cũ, mang theo mùi đất ẩm và một điều gì đó – như một tiếng thở dài…