Đêm tân hôn, chồng đưa tôi vào căn phòng đã khóa kín suốt 20 năm, sự thật bên trong khiến tôi muốn đ:;ạp tung cửa bỏ chạy…
Tôi quen Minh chưa đầy một năm thì cưới. Anh chững chạc, ít nói, là giám đốc một công ty nhỏ, sống cùng mẹ trong căn biệt thự cổ giữa vùng ven thành phố. Mẹ anh mất hai năm trước, để lại căn nhà rộng thênh thang.
Trong ngôi nhà đó, có một căn phòng lúc nào cũng khóa kín. Cánh cửa gỗ lim, ổ khóa to, cũ kỹ, phủ bụi. Mỗi lần tôi tò mò hỏi, Minh chỉ đáp:
“Phòng đó không dùng nữa. Em đừng vào.”
Tôi tôn trọng. Nhưng trong lòng vẫn thấy có gì đó rất lạ. Vì suốt 3 tháng quen nhau, anh chưa từng nhắc gì về bố mẹ, quá khứ, hay bất kỳ bức ảnh gia đình nào.
Đêm tâ/n hô/n, khi mọi thứ vừa khép lại trong yên bình, Minh bất ngờ nắm tay tôi, nhìn sâu vào mắt:
“Anh muốn em biết một chuyện. Ngay bây giờ.”
Tôi ngỡ anh sắp kể về một bí mật tài chính hay chuyện quá khứ. Nhưng không. Anh dẫn tôi đến trước căn phòng khóa kín và bảo đó là phòng tân hôn. Tay anh rút ra một chiếc chìa khóa gỉ sét.
Cánh cửa mở ra với một tiếng “cạch” nặng nề, tôi bật khóc không dám tin vào mắt mình, trời ơi, bên trong căn phòng chính là…