Con dâu đưa cả nhà đi du lịch, tôi mất ngủ vì một dòng trạng thái trên Facebook của bà thông gia.

Con dâu đưa cả nhà đi du lịch, tôi mất ngủ vì một dòng trạng thái trên Facebook của bà thông gia.

Chuyến du lịch hè năm nay là do con trai và con dâu đứng ra lên kế hoạch. Mấy năm rồi nhà tôi không đi chơi xa, nên khi nghe tin có chuyến đi, tôi mừng lắm. Thực ra ban đầu tôi cũng hơi ngại khi con dâu rủ cả ông bà thông gia đi cùng, nhưng nghĩ bụng đông người thì vui, lại có cơ hội gắn kết cả hai bên nội ngoại, tôi và ông nhà cũng hồ hởi chuẩn bị hành trang lên đường. Chúng tôi đi bằng xe riêng, con trai và con dâu thay phiên nhau lái. Trên xe, không khí náo nhiệt, ai cũng bàn xem đến nơi sẽ chụp ảnh, mua quà, thưởng thức món ngon… Không ai nghĩ đến chuyện mâu thuẫn, cho đến khi chuyện xảy ra.

Ngay ngày đầu tiên, lúc nhận phòng khách sạn, tôi đề nghị thuê 3 phòng: một cho các bà, một cho các ông, vừa tiết kiệm vừa vui. Thế mà bà thông gia lại tỏ vẻ không vui, bảo rằng đi chơi phải ở cho thoải mái, mỗi gia đình một phòng, tức 3 phòng. Bà nói cũng có lý, nhưng chúng tôi đi 3-4 ngày liền, thêm phòng là thêm cả gần triệu bạc, tôi xót tiền con trai. Tôi định nói thêm vài câu thì con trai đã cắt lời: “Cứ thuê 3 phòng cho tiện mẹ à.” Tôi đành im lặng, nhưng trong lòng đã thấy không thoải mái. Một triệu bạc có thể không phải là số tiền quá lớn, nhưng với tôi, nó là sự lãng phí không cần thiết, là gánh nặng vô hình đặt lên vai con cái. Tôi nhớ lại những năm tháng vất vả nuôi con ăn học, mỗi đồng tiền đều phải tính toán, chi li. Cái cảm giác xót tiền ấy cứ âm ỉ trong lòng, khiến niềm vui ban đầu vơi đi ít nhiều.

Ngày hôm sau, chúng tôi hẹn nhau 8 giờ ăn sáng, 9 giờ xuất phát. Vậy mà gọi ông bà thông gia mãi không được. Con trai phải nhờ khách sạn kiểm tra camera mới biết họ đã ra ngoài từ sớm. Khi trở về, họ hồ hởi khoe vừa đi chợ sáng, mua đủ thứ đồ ăn ngon. Tôi hỏi sao không mang điện thoại, thì người thì bảo quên sạc, người thì nói đi gần, không cần mang. Tôi ngh:ẹ:n lời. Thời buổi này, ai lại ra ngoài không mang điện thoại, nhất là ở nơi lạ? Họ chẳng buồn nghĩ đến việc mọi người đang lo lắng đến mức nào. Ánh mắt con dâu nhìn tôi đầy vẻ bối rối, nó cũng không thể ngờ bố mẹ mình lại hành xử như vậy. Con trai tôi thì chỉ biết cười gượng, cố gắng xoa dịu tình hình bằng những câu chuyện bâng quơ.

Chuyến đi chơi hôm đó là ven hồ rộng lớn, cảnh đẹp, hoa sen nở rộ. Nhưng niềm vui của tôi dần nguội lạnh khi thấy bà thông gia cái gì cũng muốn mua, từ nón, khăn đến cả vòng tay đá rởm. Mua thì thôi, nhưng con trai tôi lại là người trả tiền. Tôi nhắc khéo: “Chị bớt tiêu một chút, để dành cho tụi nhỏ.” Bà cười nói: “Trời ơi, đi chơi phải thoải mái chứ, không sao đâu, hết tiền thì vợ chồng tôi bù cho.” Lời nói ấy lọt vào tai tôi nghe sao mà chát chúa. Tôi lén dặn con trai đừng trả nữa, nhưng nó chỉ gãi đầu cười trừ. Quay sang ông nhà để than thì ông cũng chỉ nói: “Thôi kệ, mình vui phần mình là được.” Nghe vậy, tôi quyết định từ hôm sau sẽ không lên tiếng nữa. Tôi cảm thấy mình đang đứng một mình giữa cuộc vui ồn ã, cô đơn và lạc lõng.

Ngày thứ ba, chúng tôi định leo núi thăm một ngôi chùa linh thiêng. Tôi vốn tín Phật nên rất mong đợi. Nhưng vừa đến chân núi, bà thông gia đã than nắng, than mệt. Tôi khách sáo bảo: “Không sao, anh chị cứ đi từ từ, mệt thì ở lại chờ cũng được, vợ chồng tôi lên một lát rồi xuống.” Ai ngờ bà nhận lời ngay, không chút ngại ngùng. Rồi con dâu cũng ở lại, cháu nhỏ không rời mẹ, con trai thì chần chừ mãi rồi cũng không đi. Thế là chỉ còn hai vợ chồng tôi lặng lẽ leo núi. Tôi nhìn bóng lưng con trai dần khuất sau đám đông, lòng dâng lên một nỗi buồn khó tả. Chẳng lẽ con không hiểu tôi mong mỏi thế nào sao?

Chúng tôi mất gần 1 tiếng để lên tới chùa. Khi xuống, trời đã giữa trưa, về đến khách sạn thì mới biết vợ chồng thông gia cùng con cháu đã đi nơi khác chơi, ăn trưa xong từ lâu. Tôi ngồi lặng người, cay đắng đến mức muốn khóc. Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy như mình bị bỏ rơi, bị quên lãng. Chuyến đi này không phải là chuyến đi của gia đình, mà là chuyến đi của một nhóm người mà tôi không thuộc về.

Về đến phòng, tôi mở điện thoại thì thấy bà thông gia đăng bài trên Facebook:

“Người ta chăm lo cho cả nhà chồng, đến lượt mẹ ruột thì chẳng được một lời hỏi han. Cười người hôm trước, hôm sau người cười.”

Tôi khựng lại. Tim như có ai bóp nhẹ.

Bà ấy chẳng gắn thẻ ai, chẳng tag đích danh, nhưng tôi thừa biết… là nói con bé My. Năm ngoái, bà ấy cũng từng nói bóng gió y như vậy sau Tết, khi cái My biếu vợ chồng tôi 10 triệu tiền lì xì mà không biếu bên ngoại đồng nào.

Tôi tắt màn hình, nhưng không sao chợp mắt.

Tôi nghĩ đến con dâu – nhỏ nhẹ, khéo léo, luôn gọi tôi là “mẹ”, hỏi tôi ăn gì, uống gì, mang cả thuốc đau xương cho tôi mỗi khi đi xa. Nhưng rồi tôi cũng nghĩ đến bà thông gia – người sinh ra và nuôi nấng nó suốt mấy chục năm. Bà ấy cũng là mẹ, cũng mong được con gái quan tâm, được đưa đi chơi, được khoe ảnh bên con cháu như tôi bây giờ.

Tôi nằm trằn trọc cả đêm.

Sáng hôm sau, khi My dậy sớm pha trà, tôi nhìn con bé mà trong lòng dằn vặt. Tôi biết nó không cố tình. Nó nghĩ đơn giản: bên chồng là “gia đình chồng”, nên cần phải lo chu đáo để không ai chê trách. Còn mẹ ruột – thương rồi, thì không cần nói ra, không cần phô trương.

Tôi không nói gì suốt buổi sáng, nhưng trước khi ra xe đi đồi chè, tôi khẽ bảo nó:

– My này, hôm nào rảnh, con rủ mẹ ruột con đi chơi riêng một chuyến nhé. Đừng để bà buồn.

My ngẩng lên, thoáng sững người, rồi đỏ mặt gật đầu.

– Dạ… con biết rồi, mẹ.

Tôi mỉm cười, không nói thêm gì nữa. Có những chuyện, người ngoài không cần chen vào sâu. Nhưng làm mẹ – đôi khi, phải nhắc cho con nhớ rằng tình cảm là thứ phải chia đều, không phải vì công bằng, mà vì ai trong đời này cũng xứng đáng được yêu thương trọn vẹn.

Related Posts

Nữ NSƯT Cát Tường r;;’ao p::án nhà 10,8 tỷ ở TP.HCM: Nguyên nhân thật sự khiến khán giả xót xa

Mới đây, nghệ sĩ Cát Tường bất ngờ thông báo rao bán căn nhà tại TP.HCM với giá 10,8 tỷ đồng. Thông tin này nhanh chóng nhận được sự…

Lan Phương sao lại ra nông nỗi này chứ, chị ơi…

Sau 7 năm chung sống, diễn viên Lan Phương thông báo đã ly thân với chồng ngoại quốc vào ngày 24/7. Đơn ly hôn đơn phương cũng…

Phương Oanh chở con ra phố, bị cười con nhà cá mập phải ngồi xe thùng chở hàng, lúc check giá trên website, lặng lẽ đi ra không dám comment gì thêm

Bận rộn chăm sóc 2 con sinh đôi nhưng Phương Oanh vẫn không quên chăm chỉ lên đồ đẹp. Mới đây, cô vừa khiến dân tình trầm…

Xót xa quá chị ơi…không ngờ chị ra đi đột ngột vậy

Em bé vừa chào đời là bé gái. Chị Lê Hiền Hạnh còn con gái lớn nữa. Tin chị mất khiến nhiều người xót thương cho chị và cả…

Lệ Quyên đa//u kh/ổ lên tiếng giữa lúc rầm rộ tin đồn bị tình trẻ l//ừagat, mất trắng căn biệt thự trăm tỷ

Những ngày gần đây, mạng xã hội liên tục xuất hiện nhiều đoạn video lan truyền thông tin gây sốc liên quan đến ca sĩ Lệ Quyên….

“Chị dâu, đêm nay chỉ có 2 chúng ta …cậu em ck lẩm bẩm và tiến lại gần tôi”

Tôi vừa tiễn mẹ chồng vào phòng thì cậu em chồng – Nam – xuất hiện ở cửa bếp, tay cầm hai cốc trà nóng. Căn nhà…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *