Chuyện về bó//ng m/a ở đèo Hải Vân, tài xế nhớ mãi không quên

Trời đã sập tối khi Quân, tài xế xe tải đường dài, bắt đầu leo dốc đèo Hải Vân. Những đợt sương mù tràn xuống như dòng thác trắng, quét ngang mặt kính xe, khiến tầm nhìn hẹp lại chỉ còn vài chục mét. Anh bật đèn pha, tay ghì chặt vô-lăng, cố giữ tốc độ vừa phải để vượt qua khúc cua tử thần mà cánh tài xế vẫn hay kể với nhau như một lời răn đe.

Lúc ấy, anh thấy một cô gái đứng bên vệ đường, mái tóc dài bay lòa xòa trong gió núi, mặc váy trắng, tay giơ cao xin đi nhờ.

“Giờ này ai còn ở đây? Nguy hiểm lắm!” – Quân nhíu mày nhưng rồi cũng tấp vào. Lương tâm của một người từng có em gái lỡ đường khiến anh không nỡ bỏ mặc.

Cô gái bước lên xe, ngồi im lặng không nói gì ngoài một lời khẽ:


– Cảm ơn anh…

Cô có gương mặt rất nhợt nhạt, đôi mắt sâu thẳm như giếng cạn và bàn tay lạnh ngắt khi lỡ chạm vào cần số. Quân rùng mình. Suốt đoạn đường đèo, anh bắt chuyện vài lần, nhưng cô chỉ mỉm cười hoặc đáp ngắn gọn.

– Em tên gì? Nhà ở đâu? – Quân hỏi lúc gần đến đỉnh đèo.

– Em từng sống gần đây… nhưng giờ thì không nữa. – Cô đáp, giọng đều đều như không còn sức sống.

Xe lăn bánh qua khúc cua cuối cùng thì đột nhiên chết máy. Quân chửi thề, mở cửa bước xuống kiểm tra. Máy móc vẫn bình thường, chẳng hiểu sao lại tắt ngang. Khi quay trở lại cabin, anh chết sững – ghế phụ trống trơn. Cô gái biến mất.

Bối rối và có phần sợ hãi, Quân rút điện thoại gọi cho đồng nghiệp. Anh vừa định nói thì màn hình điện thoại chợt bật sáng, hiện dòng tin nhắn mới: “Đừng sợ. Em không phải oan hồn.”

Tin nhắn đến từ số lạ, kèm theo một hình ảnh: bức ảnh trắng đen chụp cô gái ấy, đứng cùng một nhóm người, phía sau là biển báo “Đèo Hải Vân”.

Hai ngày sau, Quân quay lại đèo Hải Vân, tìm đến một quán nước cũ dưới chân đèo hỏi thăm. Bà chủ quán rụng rời khi thấy bức ảnh.

– Trời ơi… cô này… là Mai, sinh viên trường Y. Cách đây hai năm, nó mất tích bí ẩn khi đi thực tập ở Đà Nẵng. Không ai tìm thấy xác. Có người đồn là bị bắt cóc, có người bảo cô ấy tự tử trên đèo này…

Quân lặng đi. Nhưng rồi bà chủ quán nói thêm, giọng đắn đo:

– Cũng có người bảo, nó còn sống. Bị đưa đi đâu đó, rồi thoát được. Nhưng từ chối về lại gia đình. Từ đó… cứ có người thấy nó lảng vảng ở đèo, giúp những người bị nạn. Như ma mà không phải ma.

Tối hôm ấy, Quân mở điện thoại lần nữa. Tin nhắn cuối cùng của cô gái đã tự xóa.

Chỉ còn lại một câu hỏi ám ảnh anh mãi:
“Nếu cô ấy không phải oan hồn… thì là gì?”

Related Posts

Bị chồng b//ắt quả tan/g “lên g/i/ường” với tình già U75, vợ nói một khiến chồng s//ốc

Bị bắt quả tang tận giường, người phụ nữ vẫn cố chấp cãi rằng do chồng thiếu quan tâm nên cô mới ra ngoài tìm niềm vui…

100 tớ vé số b//ị cướ//p ông lão khiếm thị bật khóc ngay giữ lòng SG!

Ông H năm nay đã 58 tuổi, đôi mắt mờ đục vì căn bệnh đục thủy tinh thể từ nhiều năm trước. Sau một lần ngã khi…

Vụ nuôi gà lôi trắng bị 6 năm t.ù: Anh nông dân Thái Khắc Thành bật khóc khi về đến nhà: Từ này tôi xin chừa

Trở về nhà sau nhiều tháng bị tạm giam vì bán 10 con gà lôi trắng, ông Thái Khắc Thành (45 tuổi, ngụ xã Đô Lương, Nghệ An)…

10 tỷ cho dự án nhân giống bò tót lai sau 12 năm về số 0, anh nông dân tự nuôi gà lôi “hoang dã” lại đ;;ẻ ầm ầm

Sau hơn một thập kỷ chăm sóc và thực hiện 3 đề tài nghiên cứu về đàn bò tót lai ở Ninh Thuận, dự án này như…

Giỏi che giấu đến đâu, phụ nữ ngoại tình cũng để lộ những dấu hiệu này

Cô ấy cài mật khẩu điện thoại và không nhận cuộc gọi trước mặt đối tác. (Ảnh: ITN). Cô ấy tập trung quá nhiều vào sự riêng…

Phụ nữ ngo//ạ/i tìn//h, 3 chỗ này đều “lớn” hơn, nam giới nhìn qua là biết

1. Thay đổi lớn trong tính cách Với phụ nữ, ai cũng mong muốn có một người để dựa vào, một bờ vai vững chắc để cảm…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *