…2 hôm sau, tôi nhắn cho bác sĩ một câu không ngờ:
“Nếu tôi tự tìm được người hiến tặng, nhưng giữ kín danh tính, thì quá trình IVF có khác gì không, bác sĩ?”
Tin nhắn chỉ vài dòng, nhưng tôi đã mất gần một đêm không ngủ để gõ đi gõ lại. Sau khi gửi, tim tôi đập mạnh như trống làng. Không phải vì lo bác sĩ trả lời thế nào, mà vì tôi biết: mình vừa bước sang một ranh giới.
Chồng tôi là người tử tế, hiền lành và thương vợ. Ngày cầm kết quả bác sĩ xác nhận anh bị vô sinh hoàn toàn, anh nắm tay tôi, nghẹn ngào:
“Em đi bước nữa cũng được… Anh không trách đâu.”
Tôi bật khóc, ôm anh, nói:
“Không có con thì mình nuôi mèo, nuôi chó. Em không cần ai khác ngoài anh.”
Nhưng tôi quên rằng… tôi còn một “người khác” – mẹ chồng.
Ngay khi nghe bác sĩ khuyên nên xin tinh trùng từ ngân hàng, bà gần như nổi đóa:
“Không được! Không phải máu mủ nhà này thì không được! Tôi không nuôi con thằng nào khác!”
Bà nhìn tôi bằng ánh mắt hoài nghi, như thể chỉ cần tôi đồng ý phương án đó là tôi đã phản bội con trai bà. Tôi hiểu, với bà, máu mủ là tất cả. Nhưng còn tôi? Tôi cũng là phụ nữ. Tôi cũng có khát khao được làm mẹ.
Tin nhắn ấy của tôi mở ra một cánh cửa… và cũng là ngã rẽ nguy hiểm.
Một tuần sau, tôi gặp lại một người bạn cũ. Cậu ấy từng thích tôi thầm lặng thời đại học, giờ đã có gia đình, sống ở thành phố khác. Tôi không định nói ra lời đề nghị ấy. Nhưng khi ngồi đối diện, nhìn vào đôi mắt vẫn ấm áp như xưa, tôi lại nghe thấy chính mình nói:
“Tôi cần giúp, chỉ lần này thôi… Danh tính cậu sẽ được giữ kín.”
Cậu ấy lặng đi rất lâu. Rồi chỉ nói:
“Tôi tin cậu.”
Ba tháng sau, quá trình IVF thành công. Tôi mang thai.
Chồng tôi mừng rơi nước mắt, ôm chặt tôi như vừa được sống lại một lần nữa. Anh không biết gì… và tôi quyết định không nói ra. Vì với anh, đó là con chúng tôi. Với mẹ chồng, đó là cháu đích tôn. Còn với tôi, đó là trái tim, máu thịt và sự hy sinh thầm lặng của chính mình.
Chỉ có một người biết tất cả… là tôi.
Và đôi khi, vào những đêm khuya, khi đặt tay lên bụng, tôi khẽ thì thầm:
“Con không mang dòng máu nội, nhưng mang tất cả tình yêu của mẹ.”