Mai lấy Hưng năm 27 tuổi. Không phải tình yêu nồng nhiệt, nhưng là người chồng có chí tiến thủ, biết làm ăn. Khi Hưng xin tiền mở xưởng gỗ, Mai không ngần ngại đưa toàn bộ tiền tiết kiệm mấy năm đi làm kế toán cộng thêm khoản vay từ gia đình cô.
Xưởng làm ăn có lãi nhanh chóng. Nhưng từ đó, Hưng bắt đầu thay đổi. Về nhà muộn, hay cáu gắt, và có những đêm điện thoại tắt hẳn. Mai nghe tin chồng mình có “bồ nhí” – một cô nhân viên trẻ làm trong xưởng, không đẹp xuất sắc nhưng biết chiều chuộng.
Mai không đánh ghen. Không làm ầm. Cô bắt đầu… ghi nhớ.
Âm thầm, cô học lại luật kinh doanh, cách quản lý tài chính. Cô thuê người điều tra, thu thập đủ bằng chứng – hợp đồng sang nhượng tài sản trái phép, clip cặp đôi “trai trên – gái dưới” trong văn phòng xưởng gỗ, hóa đơn chi tiêu lấy tiền công ty phục vụ nhân tình…
Trong suốt hai năm, cô vẫn sống như một người vợ bình thường. Lặng lẽ, chăm sóc con, chu toàn giỗ chạp, cười nói lễ nghĩa với họ hàng nhà chồng.
Rồi ngày giỗ bố chồng đến.
Gia đình tụ họp đông đủ. Hưng ra vẻ chồng thành đạt, nói cười khoe mẽ. Cô rót rượu, cúi đầu trước di ảnh cha chồng, rồi nhẹ nhàng:
– Con xin phép thay mặt Hưng trình bày một việc nhỏ, coi như món quà tưởng niệm cha.
Nói rồi, cô bật màn hình TV giữa nhà. Hình ảnh hiện ra: camera trong văn phòng xưởng, nơi Hưng và cô gái kia đang… quấn quýt. Mặt Hưng tái mét. Tiếp theo là hình chụp sổ sách kế toán – các khoản tiền chi sai mục đích, rút lén, và cả giấy chuyển nhượng tài sản cho nhân tình đứng tên.
Mai bước lên:
– Con là người đứng tên góp vốn xưởng gỗ ban đầu. Căn cứ theo các bằng chứng đây, con đã đệ đơn kiện chiếm dụng tài sản trái phép, gian lận quỹ công ty, và đơn ly hôn. Tòa đã thụ lý từ tuần trước.
Cả họ lặng đi.
Bà mẹ chồng bưng chén trà mà tay run rẩy.
Còn Hưng, người vừa một phút trước còn ngẩng cao đầu, giờ quỳ xuống trước vợ, gục mặt:
– Anh sai rồi… Anh xin em… tha cho anh một con đường…
Mai lùi lại một bước. Giọng cô vẫn nhẹ nhàng, không hằn học:
– Anh nên xin cha tha thứ. Tôi chỉ đòi lại những gì mình đã mất… và khép lại những gì không còn giá trị.
Cô quay lưng rời khỏi gian thờ. Phía sau là tiếng gió lùa qua mái ngói cũ, lạnh đến gai người.